Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 264 - Quán net không muốn khách hàng phát hiện và sử dụng 2



Chương 264 - Quán net không muốn khách hàng phát hiện và sử dụng 2




Quán net không muốn khách hàng phát hiện và sử dụng 2
Đan Tê: “Ý gì?”
Lộ Dao: “Hiện tại son này đang bán online, khách hàng không xem được hàng thật đã đặt đơn mua. Đến khi cầm được hàng thật, chất lượng có vấn đề hoặc là hiệu quả sử dụng khác với dự đoán đều không thể tìm chủ cửa hàng để nói chuyện, suy cho cùng cả cửa hàng ở đâu các cô cũng không tìm thấy.”
Chu Nghênh nói ngay: “Không sao đâu, ta xem quảng cáo kia thì thấy chắc chắn nó dùng tốt. Hơn nữa ta rất thích màu này.”
Đan Tê cũng nói: “Ta cũng rất thích màu này, chưa từng thấy ở đâu cả.”
Lộ Dao nhìn thấy hai thỏi son họ thêm vào giỏ hàng, một cây màu nâu một cây màu tím. Nói thật lòng thì giá trị nhan sắc của Đan Tê và Chu Nghênh quả thật có thể cân được màu sắc cá tính thế này.
Lộ Dao vẫn muốn vùng vẫy thêm tí: “Tôi nói này, các cô đừng vội vàng vậy. Hàng mới kiểu này thường sẽ có beauty blogger đăng bài và video review. Chi bằng đợi có người mua về sử dụng xong, các cô xem người thật thử màu và phản hồi sử dụng rồi hẵng quyết định có mua hay không. Dù gì thì một thỏi thế này cũng không rẻ, để quán net trả hộ, bên tôi còn phải nhận tiền công.”
Chu Nghênh đã là một tuyển thủ lướt web chuyên nghiệp rồi. Lời của Lộ Dao nói, Đan Tê không hiểu rất nhiều chỗ, nhưng về cơ bản thì Chu Nghênh nghe hiểu hết.
Nàng ấy từng lướt video review, hình như là nước hoa gì đó. Lúc ấy Chu Nghênh không hiểu, giờ kết hợp với lời bà chủ nói, bỗng dưng nàng ấy thông suốt rồi.
Thế giới bên trong chiếc hộp này có lẽ là một thế giới khác nằm riêng ngoài lục giới, cũng có thể nói là một bí cảnh nhỏ độc lập.
Quán net là Giới Môn liên kết giữa nhân gian với thế giới bí cảnh. Bà chủ là người gác cổng.
Họ muốn có đồ trong bí cảnh nhỏ, chỉ có thể nhờ người gác cổng giúp đỡ.
Chu Nghênh lại nhấn mở quảng cáo, mắt long lanh nói: “Nhưng mà ta thật sự rất thích màu son này, nhân gian, Yêu giới đều khó gặp lắm. Ta có thể đưa cho ngươi nhiều linh thạch hơn chút.”
Dù là son tím, cũng có đậm có nhạt.
Chu Nghênh thấy thỏi son trong quảng cáo này chính là màu bản mệnh của nàng ấy.
Lộ Dao bất lực thở dài: “Lúc trước quán net thật sự không có chế độ phục vụ mua hàng trên mạng giúp khách, nếu lên kế hoạch phải mất chút thời gian chuẩn bị. E là hai vị phải chờ đợi.”
Cuồng mua sắm - một trong những thứ đáng sợ nhất thời đại Internet.
Lộ Dao hoàn toàn có thể hiểu tâm lý của Chu Nghênh và Đan Tê, dù hôm nay không cho họ mua, chắc chắn họ vẫn nhớ mãi, nghĩ cách mua được đồ vào tay.
Internet vốn là một chiếc hộp thần bí, mở ra là có thể thấy được ham muốn muôn hình muôn dạng.
Lộ Dao đã mang chiếc hộp thần bí đến đại lục Phù Thế. Nếu hộp thần bí đã được mở, cô cũng bằng lòng gánh vác mọi hậu quả.
Lộ Dao không hề qua loa lấy lệ với Chu Nghênh và Đan Tê, con đường mua sắm online này thật sự cần thời gian âm thầm chuẩn bị.
Đầu tiên địa chỉ không thể là “núi Bất Tiên đại lục Phù Thế” được, vị trí của khu phố thương mại rất hẻo lánh, nếu cứ có giao hàng nhanh đi qua, về lâu về dài cũng sẽ gây chú ý.
Vùng lân cận tuyệt nhiên không có ai, người giao hàng đi vài chuyến thì có thể nhớ rồi.
Địa chỉ nhận hàng, tài khoản mua hàng, tiêu chuẩn tiền công mua hộ, Lộ Dao đều phải nghĩ đã.
Đương nhiên, nếu Chu Nghênh và Đan Tê quên mất chuyện này, Lộ Dao cũng bằng lòng dây dưa về sau, tuyệt không chủ động nhắc tới.
Cô thấy Chu Nghênh và Đan Tê thật sự nhớ mãi không quên thỏi son đó nên lấy một hộp son mới của Yên Chi Lâu trong kho hàng cá nhân ra: “Đây là hàng mới đang bán ở cửa hàng khác của tôi. Coi như quà đền bù, tặng các cô mỗi người một thỏi, chọn màu các cô thích.”
Chu Nghênh và Đan Tê kinh ngạc mừng rõ không thôi.
Lô hàng mới được sản xuất bởi sự hợp tác giữa rạp chiếu phim và Yên Chi Lâu cũng có son nâu và son tím, kiểu dáng thỏi son cũng rất hiện đại. Chất thủy tinh mặt bóng màu đen, trên thân khảm một vòng thếp vàng nhỏ li ti, đơn giản quý phái, cầm trên tay nặng trịch.
Chu Nghênh cầm một thỏi màu tím, quả nhiên tô lên rất đẹp. Nàng ấy cảm thấy hình như thỏi này cũng không thua gì thỏi trong quảng cáo.
Ban đầu Đan Tê lấy thỏi màu nâu, tô lên lại phát hiện màu lên không rõ lắm nên chọn lại một thỏi màu đỏ gạch hơi cam làm nổi bật làn da trắng ngần, vô cùng khí chất.
Mới đầu Đan Tê không tin lời Lộ Dao, có khi mình tự cho rằng đồ đó hợp với bản thân, sau khi thử mới phát hiện chưa hẳn giống với dự đoán.
Chu Nghênh và Đan Tê mỗi người lấy một thỏi son mình thích, không còn ầm ĩ đòi mua sắm trực tuyến nữa.
Chu Nghênh nhìn Đan Tê vẫn chưa biết lên mạng, dốc sức đề cử bộ phim nàng ấy thích, liệt kê ra một đống tên phim cho Đan Tê.
Lần đầu tiên Đan Tê tiếp xúc với Yêu tộc thì phát hiện nàng ấy khác với lời đồn về yêu trong Ma giới, ít ra Chu Nghênh là một yêu rất thú vị.
Đến trưa, Chu Nghênh giới thiệu món ngon đặc sắc ở quán net cho Đan Tê.
Buổi trưa có thể gọi cơm ở quán net. Trên màn hình máy tính có thực đơn điện tử, mì, cơm đĩa, bún xào mì xào, đều là món ăn do các cửa hàng trong khu phố thương mại cung cấp.
Khách hàng gọi món thẳng trên máy, bên quản lý nhận được đơn rồi gửi đến những cửa hàng bán món đó. Buổi trưa sẽ có một ông chú trung niên giao cơm đến, để trên quầy bar.
Trên hộp cơm có dán tên khách và số máy, khách tự đi lấy. Thật ra bận đến không kịp nghỉ tay cũng có thể gọi quản lý đưa qua giúp.
Đan Tê mở tài khoản xem phim qua sự gợi ý của Chu Nghênh, rồi lại mua bữa trưa bởi sự tích cực của nàng ấy.
Phim hay, cơm ngon.
Hình như quán net thật sự rất thú vị!
...
Buổi chiều, Trình Diệp cầm kết quả kiểm tra sức khỏe quay về khu phố thương mại. Cả đơn vị, chỉ có Lộ Dao biết hôm nay anh ta đi làm kiểm tra sức khỏe.
Nghe nói người đã về, cô gửi tin nhắn qua: “Kết quả sao rồi?”



Bạn cần đăng nhập để bình luận