Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 989 -



Chương 989 -




Vách tường chỗ cửa chính tiệm sách đã được Lộ Dao đổi thành cửa sổ sát đất trong suốt rồi nên mặc dù ban đêm không có ai bên ngoài nhưng Lộ Dao vẫn không định thả Phiếu Phiếu ra ngay đây.
Cơ Chỉ Tâm đi về phía Ngân Hoa. Đứng trước mặt Ngân Hoa hai mét rưỡi thì cái thân mét tám của cậu ta chẳng khác gì người lùn.
Vừa rồi đứng đằng xa Cơ Chỉ Tâm đã cảm thấy cơ thể người máy này được chế tạo cực kỳ chi tiết và tỉ mỉ rồi, bây giờ lại càng gần càng giúp cậu ta khẳng định điều này.
Chu Tố cũng đi qua ngửa đầu nhìn Ngân Hoa rồi hỏi nhỏ: "Nó có biết cử động không vậy?"
Thế là người máy cao lớn màu bạc đẹp mắt chậm rãi cúi người xuống. Mắt anh ta là một cái màn hình màu đen hình chữ nhật, trên đó xuất hiện hai đường cong cong.
Lúc Ngân Hoa nhúc nhích, mặt mày Chu Tố hơi thay đổi, còn lùi lại phía sau hai bước trốn sau lưng Cơ Chỉ Tâm.
Cũng giống như zombie ở cửa hàng đối diện, trong tưởng tượng và gặp ở thực tế lúc nào cũng mang lại cảm nhận khác nhau.
Cơ Chỉ Tâm cũng căng thẳng nhưng lại càng kích động hơn. Cậu ta im lặng chốc lát rồi chậm rãi vươn tay ra với Ngân Hoa: "Xin chào."
Ngân Hoa cũng giơ cánh tay lên xoè một ngón tay kim loại ra: "Xin chào."
Chu Tố hơi sửng sốt, mặt đầy vẻ ngạc nhiên. Cô ấy không núp sau lưng Cơ Chỉ Tâm mà đi ra giơ tay với Ngân Hoa: "Xin chào."
Ngân Hoa vốn là người máy loại hình phục vụ, lại được nhận lệnh chi tiết từ bà chủ rồi nên chỉ coi Cơ Chỉ Tâm và Chu Tố như khách hàng của tiệm.
Thấy đối phương muốn bắt tay với mình, anh ta cũng cực kỳ hiền hoà bắt lại.
Chu Tố hưng phấn: "Anh ta nghe hiểu lời chúng ta nói kìa."
Mắt Cơ Chỉ Tâm cũng sáng bừng lên. Cậu ta nhẹ nhàng gật đầu: "Thật thông minh."
Lúc đưa Phiếu Phiếu ra ngoài, Lộ Dao tiện tay đưa cả nguyên liệu nấu ăn ra luôn.
Phiếu Phiếu ngậm một con tôm sống trong miệng, đuôi tôm thò ra ngoài, tay đẩy chiếc xe đẩy bình thường bà chủ dùng để bỏ sách nhưng lần này bên trong lại toàn nguyên liệu nấu ăn tươi mới, gia vị và dụng cụ làm bếp phục vụ cho việc livestream.
Bà chủ đi bên cạnh Phiếu Phiếu, tay ôm một chồng sách, bên chân còn có một nhóc con đầu tròn xoe đi theo.
Chu Tố trợn tròn mắt nhìn người máy dọn dẹp mini: "Nhóc con này đâu ra vậy?"
Lộ Dao: "Đây là người máy dọn dẹp mini, vật may mắn trong tiệm đấy, số thứ tự của nó là 06."
Số thứ tự này là số được đánh dấu lên người cả đám người máy dọn dẹp mini khi chúng nó đi ngang qua tiệm sách.
Đến nay sau khi nhóc con này nhậm chức ở trong tiệm, Lộ Dao vẫn giữ nguyên số thứ tự của nó.
Chu Tố hơi sợ Ngân Hoa nhưng lại rất thích 06 nhỏ bé dễ thương.
Nhưng hình như 06 sợ cô ấy thì phải, vừa thấy cô ấy chạy tới đã trốn ra sau lưng Lộ Dao.
Lộ Dao cười khẽ dẫn mọi người tới khu vực livestream ở gần cửa sổ.
Khu vực livestream của bây giờ và lúc ban ngày đã có sự khác biệt trong cách bài trí. Sau khi mở rộng, nơi này đủ để Lộ Dao bày thêm hai cái bàn kính. Buổi chiều sau khi livestream xong cô đã cất bàn đi sau đó đặt một chiếc bàn dài chất liệu cẩm thạch ở chính giữa.
Chiếc bàn dài này chính là bàn bếp, bên góc phải có hai cái bồn rửa nữa, mở vòi ra sẽ có nước chảy. Phía bên trái bồn rửa là khu vực chuẩn bị thức ăn, cạnh đó là bếp nấu, có thể nấu cháo, chưng hấp và xào đồ ăn ở đây. Phía dưới còn có một cái lò nướng nữa, phải nói là gì cũng có.
Đối diện bàn bếp là một mặt bàn bỏ trống nhỏ, xung quanh xếp sáu cái ghế. Đây là chỗ bà chủ sắp xếp để khách ngồi.
Lộ Dao ngồi xuống bên cạnh bàn bếp, quyển &LTNh;à Hàng Giữa Các Vì Sao> được đặt trên kệ đọc sách trước mặt, 06 cùng Phiếu Phiếu ngồi bên tay trái cô, bên tay phải thì theo thứ tự là đầu bếp Chu Tố, trợ lý Cơ Chỉ Tâm cùng nhân viên học việc Ngân Hoa đang đứng.
Lộ Dao giơ tay lên chỉ chỉ máy quay phim thông minh trôi lơ lửng giữa không trung rồi giới thiệu cho các nhân viên: "Những chiếc máy quay này sẽ tự động điều chỉnh ống kính. Mọi người cứ coi như đây là một buổi tụ họp tại nhà với bạn đi, đừng căng thẳng quá. Sau khi livestream giả tưởng bắt đầu, khách sẽ xuất hiện ở chỗ ngồi đối diện kia. Ý thức của bọn họ có thể thông qua mạng tinh vực tiến vào livestream của chúng ta. Mọi người không cần phải lo đâu, thật ra bọn họ là cư dân mạng thôi."
Chu Tố Chu Tố giơ tay đặt câu hỏi: "Bọn họ có thể ăn được đồ ăn chúng ta nấu ư?"
Trên lý thuyết thì chắc chắn là không được.
Lộ Dao giơ tay sờ sờ lông mày sau đó nói nhỏ: "Kỹ thuật thực tế ảo ở thế giới này vẫn chưa phát triển đến mức thay đổi được vị giác và khứu giác, chẳng qua kỹ thuật của tiệm chúng ta thì có thể."
Chu Tố cũng không nghĩ nhiều mà cúi đầu bắt đầu chọn nguyên liệu nấu ăn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận