Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 949 -



Chương 949 -




[Cửa hàng dịch vụ chạy vặt – Chiếu Dạ: Đã rất lâu bà chủ không đến cửa hàng rồi, bên tiệm internet cũng không thấy bóng dáng đâu, gần đây cô ấy đang bận gì thế?]
[Khách sạn suối nước nóng – Hắc Thứ: Cô ấy còn hứa là sẽ đi bắt lợn rừng với tôi nữa nhưng mãi mà không thấy về.]
[Khách sạn suối nước nóng – Hắc Thứ: Tức giận.jpg]
[Cửa hàng Blind Box – Linh Lan: Chắc chắn cô ấy có đồ chơi mới rồi nên không thèm đến thăm chúng ta nữa.]
[Cửa hàng Lông Xù – Chu Tố: Cô ấy đang mở cửa hàng mới nên rất bận rộn, hơn nữa bên đó chỉ có một mình bà chủ. Chúng ta cũng không giúp gì được, đợi cô ấy hết bận thì chắc chắn sẽ về thăm mọi người thôi.]
[Cửa hàng mô hình phòng học DIY sáng tạo – Lưu Tịnh: Mọi người đều ỷ lại vào bà chủ hết.]
[Trung tâm bổ túc trẻ em – Hồ Tiêu: Hình như bầu không khí có gì đó sai sai… Sao nghe mọi người nói cứ như bà chủ là một kẻ sở khanh vậy.]
[Cửa hàng dịch vụ chạy vặt – Đường An Kỳ: Rốt cuộc cửa hàng mới bị gì thế? Sao bà chủ lại không cho chúng ta giúp một tay?]
Khoảng thời gian trước, Đường An Kỳ, Tống Húc và Trịnh Hàm đã thông qua bài khảo hạch cuối cùng, lấy được điện thoại chuyên dùng của khu phố thương mại.
Phúc lợi này chỉ có nhân viên của cửa hàng chính mới có, tạm thời nhân viên các cửa hàng chi nhánh vẫn chưa biết chuyện.
Lúc đám người Đường An Kỳ vừa mới tiếp xúc với những thông tin liên quan đến khu phố thương mại cũng gây ra không ít chuyện xấu hổ.
Cho dù có nói thế nào thì việc xuyên không qua các dị giới cũng là một việc quá thần kỳ.
Bọn họ biết cửa hàng dịch vụ chạy vặt tồn tại rất nhiều điều thần bí, nhưng thật sự không ngờ bà chủ và cả cửa hàng đều là sản phẩm của dị giới.
Chẳng qua bản thân là người trong cuộc, thêm vào đó nhân viên trong nhóm ai cũng có cá tính riêng, chỉ cần giải thích rõ ràng thì vài ngày sau đám nhân viên trẻ tuổi ấy cũng đã dần dần chấp nhận hiện thực này.
[Cửa hàng Lông Xù – Cơ Chỉ Tâm: Do rất nguy hiểm nên bà chủ mới không cho mọi người qua đó.]
[Cửa hàng dịch vụ chạy vặt – Trịnh Hàm: Bà chủ không sợ nguy hiểm sao?]
[Tiệm nail – Ambrose: Bà chủ… Chỉ cần đối phương không đến gây chuyện thì hầu hết mọi lúc bà chủ cư xử rất hiền hoà.]
[Tiệm nail – Edward: Một năm trở lại đây đã kinh khủng hơn nhiều rồi. Tôi bắt đầu thấy nghi ngờ phán đoán lúc đầu của mình rồi đấy, Lộ Dao có thật sự là loài người không vậy?]
[Trung tâm bổ túc trẻ em – Từ Hiểu Hiểu: Bà chủ rất mạnh, mọi người không cần lo lắng đâu. Nhưng tôi rất tò mò về cửa hàng mới này. Nghe nói là thế giới của mấy ngàn năm nữa thì phải?]
[Cửa hàng Lông Xù – Cửu Hoa: Tôi cũng rất tò mò, tôi rất muốn nghe Lộ Dao nói sơ về tình hình của cửa hàng mới.]

Lộ Dao lướt xem hết mấy trăm dòng tin nhắn cũ, suy nghĩ một lúc rồi cúi đầu nhắn tin trả lời lại.
[Bà chủ - Lộ Dao: Là như vậy, nếu ở nước Hoàng Kim chúng ta bảo vệ khách hàng, luôn phải chuẩn bị khoét não của zombie bất cứ lúc nào thì ở cửa hàng mới luôn cần phải cảnh giác khách hàng có hứng thú với đầu mình bất cứ lúc nào. Họ không những suy nghĩ đủ cách mê hoặc, lừa gạt để lấy được não của các người mà còn phải đặt nó ở nơi công cộng xem như vật trưng bày triển lãm. Hơn thế nữa ai cũng có thể tuỳ tiện xâm nhập vào bên trong não của các người, thăm dò tất cả những trải nghiệm và suy nghĩ trong cả cuộc đời, bao gồm cả phần ký ức tè dầm trên giường phải lén lút đi giặt khăn trải giường vào lúc năm tuổi, cảm giác được hôn người mình thích trên ban công vào năm mười lăm tuổi, chứng kiến cảnh tượng năm hai mươi tuổi do không tìm được việc mà uống đến say khướt, cuối cùng phải ụp mặt vào bồn cầu vừa khóc vừa nôn…]
[Trung tâm bổ túc trẻ em – Bạch Di: … A a a a a, những ký ức đã bị chôn vùi đang bắt đầu tấn công tôi rồi!!!]
[Cửa hàng dịch vụ chạy vặt – Tống Húc: … Không có chút riêng tư nào sao?]
[Cửa hàng Lông Xù – Cửu Hoa: Khoa học kỹ thuật đã tiên tiến đến vậy rồi à?]
[Bà chủ - Lộ Dao: Ừm, vị trí cửa cửa hàng mới khá đặc biệt, đây là một hành tinh nhân tạo, hầu hết đối tượng khách hàng đều là những tù nhân mang tội nặng, bởi vì đây là một nhà tù.]
! ! ! ! !
Nhóm chat của nhân viên hoàn toàn bị oanh tạc, mở tiệm sách trong nhà tù sao, đây là một chuyện thú vị biết bao!



Bạn cần đăng nhập để bình luận