Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 326 - Quỷ sai đã đến tiệm 1



Chương 326 - Quỷ sai đã đến tiệm 1




Quỷ sai đã đến tiệm 1
Cửa sông Độ sao?
Lộ Dao đang ngủ mơ mơ màng màng, nhìn chằm chằm vào bốn chữ nằm giữa câu mất vài giây.
Sông Độ… sông Độ là ý gì thế?
Màn hình điện thoại vừa tắt đi thì lại sáng lên lần nữa.
[Quán Internet Cafe vượt thời không – Giảo Nương: Bà chủ, quỷ sai đã đến tiệm rồi!]
Sông Độ… Vong Xuyên sao?
Lộ Dao giật mình tỉnh lại, đứng bật dậy cầm theo điện thoại rồi chạy ra ngoài.
Chạy đến đại sảnh của khách sạn bước chân cô vô thức dừng lại, nhanh chóng, lặng lẽ băng qua con đường trước mặt, đẩy cửa bước ra.
Cơn gió lạnh thổi vào mặt, cảm giác mát lạnh lan ra khắp người, cái đầu nóng ran của Lộ Dao cũng dần nguội lại.
Không biết là ai đã mở Quỷ Môn ra, nhưng đây là cơ hội để cô nghĩ cách hoàn thành nhiệm vụ.
Chung Liên Gia luống cuống đứng trước cửa tiệm net, thấy Lộ Dao bước ra từ khách sạn suối nước nóng thì vô thức bước đến đón: “Bà chủ, Giảo Nương nói cửa sông Độ đã bị mở ra, trong tiệm đang rất nguy hiểm.”
Lúc bầu không khí lan ra dưới chân thì Chung Liên Gia còn đang xem Giảo Nương chơi game.
Giảo Nương tiến bộ rất nhanh, nàng vào nhóm muộn nhất nhưng nay lại có thể tự đánh hạng rank thấp một mình, tỷ lệ thắng còn cao hơn cả Chu Nghênh.
Nàng nhạy cảm với hướng di chuyển của trò chơi hơn những người khác.
Lúc nãy trong tiệm cũng vậy, Giảo Nương phát hiện ra có gì không đúng lắm thì lập tức hất Tiểu Chung từ trong tiệm ra đến cửa, đuổi anh ta rời khỏi đây.
Lộ Dao trấn an Tiểu Chung, bảo anh ta đến khách sạn suối nước nóng nghỉ ngơi trước, còn mình thì quay đầu bước vào tiệm net.
Tiểu Chung: “…”
Lộ Dao vừa đặt một chân vào, nhấc chân đó lên thì có một dịch nhầy màu đỏ như máu nhỏ xuống từ đôi dép lê của cô.
Tiệm net ngập nước, có thể đều là nước Vong Xuyên.
Mùi hương tanh nồng dày đặc ập đến, khiến tóc gáy Lộ Dao dựng ngược lên hết, sởn cả da gà.
Cô ra cửa quá vội nên vẫn còn mặc áo ngủ, bây giờ đang cảm thấy trong tiệm vô cùng lạnh.
Trong sảnh không thấy bóng người nào, Giảo Nương đã hóa thành hình dạng giao yêu, quấn đuôi rút người trốn trên quầy bar, còn Hùng An AN thì được nàng ôm trong lòng.
Hùng An An vùi đầu vào lòng Giảo Nương, lộ ra một chiếc đuôi ngắn, sau đó đuôi cũng cụp giấu dưới mông, cả người run lên bần bật.
Giảo Nương thấy Lộ Dao ăn mặc như thế bước vào thì nét mặt toát lên nét hoảng sợ: “Bà chủ, sao ngươi có thể vào được đây thế? Cửa sông Độ vừa mở thì nước Vong Xuyên sẽ dâng lên, nếu chạm phải nước này thì chân sẽ bị ăn mòn đấy.”
Nước sông nhuốm đầy hơi thở của xác chết, ngay cả yêu ma cũng phải nhượng bộ ba phần, cơ thể của người phàm căn bản không thể chống đỡ được.
Lộ Dao chỉ cảm thấy nước sông rất lạnh, nhưng đồng thời cũng rất dính nhớp và buồn nôn, tạm thời chưa cảm thấy cơ thể mình có chỗ nào không khỏe cả.
Cô bước vài bước đến quầy bar, bỏ đôi dép lê ra, lấy Thanh Khiết phù ra để rửa sạch vết dơ dưới chân, sau đó lấy thêm một đôi giày đi mưa từ kho hàng cá nhân: “Quỷ sai đâu?”
Giảo Nương thấy vậy thì sững sờ: “Đôi giày này của ngươi…”
Lộ Dao đáp: “Không thấm nước.”
Lúc nói chuyện Lộ Dao đã gỡ Thanh Khiết phù ra, thay đôi giày đi mưa vào.
Giảo Nương không nói gì, đưa ngón tay chỉ lên lầu.
Nước sông men theo bức tường trên căn phòng lầu hai tràn ra ngoài, lúc nhỏ xuống đất lan ra tứ phía, khách hàng sợ đến mức chạy ra ngoài như ong vỡ tổ, lúc xô đẩy còn đụng trúng vài cái bàn.
Có lẽ cửa qua sông nằm ở lầu hai, lúc đó dưới lầu quá ồn ào, có một tên quỷ sai mặc áo đen với mái tóc dài vịn vào lan can nhìn xuống dưới.
Lộ Dao nhìn mặt đất đầy máu, toàn bộ dây cáp đều ở dưới đất, mặc dù cô đã sớm bày kết giới ma pháp bảo vệ nhưng lại không biết có thể chống chịu dưới nước sông Vong Xuyên được bao lâu.
Cô lấy túi càn khôn từ trong kho hàng cá nhân ra, chuẩn bị cho Giảo Nương và Hùng An An vào trong: “Tôi đưa chị và An An ra ngoài trước rồi lên đó xem thử tình hình thế nào.”
Giảo Nương sững sờ nhìn Lộ Dao, bà chủ có phải bình tĩnh quá rồi không.
Cửa sông Độ vừa mở thì quỷ sai đã đến câu hồn.
Đừng nói là Nhân tộc ngay cả yêu ma cũng phải sợ.
Nhưng Lộ Dao lại trông rất ung dung bình thản, nhưng thật ra trong lòng cô cũng rất sốt ruột, cứ sợ chỉ cần chậm một chút thì quỷ sai sẽ đi mất.
Nhưng để Giảo Nương và Hùng An An ở lại đây cũng không được, Lộ Dao đặt hai người họ vào trong túi càn khôn, lập tức đưa họ ra cửa rồi lập tức quay lại.



Bạn cần đăng nhập để bình luận