Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1358 -



Chương 1358 -



Trục Phồn hờ hững đưa mắt nhìn Lộ Dao chốc lát rồi hơi nghiêng người liếc nhìn con đường đầy ánh mặt trời mà cô không muốn bước lên kia: "Cô được trở lại với thế gian, nhận được thần vực mà ba nghìn thế giới ban tặng, thu thập được tín ngưỡng của phàm linh, tất cả là nhờ ước nguyện của Xá Thiên. Ngài ấy lấy thần cách để tế, gọt sạch thần cốt, dùng máu thịt để đúc lại một cơ thể hoàn hảo cho cô. Ước nguyện cuối cùng của ngài ấy là cô được sống như một người bình thường cả đời bình an, đường tương lai bằng phẳng thuận lời, đời đời kiếp kiếp không bệnh không tai."Lộ Dao cụp mắt, mặt mày u ám.Hồi lâu sau cô mới chậm rãi nói: "Hình như cô không nghe rõ thì phải. Anh ấy nói rằng ước nguyện của mình là tất cả ước mơ của tôi đều thành sự thật, đường đi dưới chân bằng phẳng rộng lớn."Trục Phồn tức giận: "Cô..."Không đợi cô ta nói hết câu, Lộ Dao đã xoay người bước lên con đường phủ đầy gai rồi. Cô lạnh lùng nói: "Còn ước mơ của tôi thì là leo lên cái ghế chí cao nhất và đạp Thần giới dưới chân."Phàm linh hóng hớt tan nát cõi lòng như vừa phải chứng kiến một kết cục "BE"."Bà chủ!! Cô là đồ cứng đầu!!! Hu hu hu hu...""Bà chủ tàn nhẫn quá, đột nhiên không thích cô ấy nữa.""Hu hu hu hu hu... Thí Thần tốt đẹp của lòng tôi! Bà chủ nghe theo anh ấy một lần thì có sao đâu, một lần cuối cùng cũng được mà!"...Trên Thần Điện, Kim Việt ngơ ngác chớp mắt, không hiểu tại sao nãy giờ mình ép buộc kiểu gì Lộ Dao cũng kiên định giữ vững tín ngưỡng đến cùng mà bây giờ lại thay đổi.Trục Phồn chỉ nói mấy câu để lộ quá khứ của Xá Thiên thôi mà khiến mọi người trở nên kích động rồi.Phàm linh thật khó hiểu.Không lâu sau lại có tiếng lòng của phàm linh truyền tới..."Thật ra thì bà chủ lựa chọn như vậy cũng dễ hiểu mà. Dù sao thì Thí Thần cũng không còn ở đây nữa, chắc là vậy nhỉ? Bà chủ có làm gì thì ước nguyện của Thí Thần cũng sẽ được thực hiện thôi. Sau này khi cô ấy quay lại làm người bình thường một lần nữa thì chúng thần có bỏ qua cho cô ấy không? Thà rằng chọn một hướng đi khác, giẫm hết mọi thứ dưới chân luôn cho yên tâm!""Nhưng có sự che chở của Thí Thần và Thâm Uyên gì kia nữa cơ mà. Chức các vị thần khác không làm gì được bà chủ đâu nhỉ?""Nếu ước nguyện của Thí Thần đã được thực hiện thì tại sao bọn họ muốn xét xử bà chủ?""Tôi chỉ muốn biết bây giờ người bà chủ yêu là ai thôi. Không thể nào là Thí Thần được đúng không? Hu hu hu hu hu, lại muốn khóc nữa rồi."...Kim Việt cạn lời.Anh ta vĩnh viễn không theo kịp những suy nghĩ linh hoạt của đám phàm linh này, thật sự không nghiêm túc chút nào.Đến cuối phiên xét xử thì Lộ Dao đã bước lên con đường nhỏ dẫn lên núi Giám Thần rồi.Lúc này Trục Phồn đột nhiên làm khó dễ. Cô ta lấy ra mấy viên thiên thạch bọc dung nham nóng chảy ném thẳng về phía Lộ Dao: "Chỉ với mỗi mình cô làm sao có thể đảm nhận chức Giám Thần được? Đúng là một kẻ không biết trời cao đất rộng, ảo tưởng có Thí Thần che chở nên muốn làm gì thì làm! Vậy mới nói bổn thần ghét cái đám thần linh xuất thân bình phàm nhất, vừa may mắn thành thần một cái là bắt đầu ngông cuồng tự cao!"Kim Việt đứng trên Thần Điện thầm chậc lưỡi, tay nhanh chóng cầm bút viết mấy dòng chữ lên quyển sổ màu vàng trước mặt.Mấy giây sau, tiếng sấm ùn ùn kéo đến nổ ầm ầm trên đầu Lộ Dao.Thiên thạch và sấm sét gần như cùng lúc đánh úp về phía cô. Thấy cảnh tượng này, các nhân viên khu phố được bức bình phong vô hình bảo vệ sợ thót tim.Đầu Harold đầy máu, nằm rạp dưới đất không thể gượng dậy được.Tù Ngọc đã hoá thành Ma Long nằm trên người Hùng An An hít thở từng hơi khó nhọc.Giờ khắc này các nhân viên dị tộc ở khu phố thương mại mới thật sự cảm nhận được sự chênh lệch sức mạnh. Đúng là núi cao còn có núi cao hơn, ở thế giới này bọn họ không được tính là kẻ mạnh, ngay cả một bức bình phong vô hình cũng không phá nổi.Bất Độc đứng rất gần Lộ Dao nhưng một người trẻ như cậu chẳng là gì trong mắt chúng thần cả.Một bên tay của cậu đã tan chảy, bị bức bình phong vô hình vô sắc bảo vệ cẩn thận không thể thoát ra được.Bất Độc quỳ xuống, đầu chạm đất, hai dòng huyết lệ đỏ thẫm chảy dọc xuống má.Cơ Phi Thần đứng bên cạnh trấn an cậu: "Người trẻ, bà chủ..."Giọng của người kia vang vọng trong đầu Bất Độc..."Ăn thịt của ta thì con sẽ có được một phần sức mạnh của ta, tuy không mạnh lắm nhưng vẫn đánh được đa số đám vô dụng kia. Sau khi ta biến mất, nhớ ở lại bên cạnh bảo vệ cô ấy mãi mãi."Cuối cùng Bất Độc cũng nhớ sau khi mẹ mất, cậu còn gặp lại Lục Minh Tiêu một lần cuối.Cậu không chỉ lấy được máu của mẹ mà còn ăn thịt của người kia nữa.Vậy nên theo một ý nghĩa nào đó thì Lộ Bất Độc đúng là con của Lộ Dao và Lục Minh Tiêu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận