Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1395 -



Chương 1395 -



La bàn cân bằng đang ôm chậu hoa của Fulla. Nghe Lộ Dao hỏi thế, cậu ta lườm cô một cái: "Từ khoảnh khắc cô bước chân vào thế giới của bọn ta thì đã định trước là sớm muộn gì ngày này cũng đến rồi. Ta đã chờ rất lâu, cuối cùng cũng chờ được đến ngày có kết quả cuối cùng nên đương nhiên phải đến rồi."Một tay Mặc Chúc ôm thần thụ, dưới chậu cây treo một con bạch tuộc bông, tay còn lại ôm một chồng sách không tên, lạnh nhạt nói: "Đã rất nhiều năm trôi qua rồi mà Thần Ma giới vẫn nhàm chán vô vị như vậy."Trước đó sau khi chuyện trò đôi câu với các vị thần linh, có vẻ như gần đây Mặc Chúc bùng nổ ý tưởng lúc dẫn dắt thế giới. Hơn nữa anh ta không phải vị thần duy nhất gặp vấn đề, giống như theo thời gian thì cây sẽ to lên, người sẽ bị bệnh vậy.Trở lại thành Văn Đạo sau nhiều năm, ký ức đã phủ đầy bụi như vò rượu chôn dưới đất lâu năm, bật nắp ra mới biết không hề có hương rượu xộc vào mũi, thứ bên trong chỉ là nước mà thôi.Vận Mệnh cuốn lọn tóc dài, khẽ ngước mắt lên liếc nhìn bóng lưng Lộ Dao: "Phạm Thiên đã trông coi Thần Ma giới mấy chục nghìn năm. Như vậy cô đi chuyến này chỉ là để đón bạn trai nhỏ về thôi hả?"Tiền Hạc và đám Thần vệ quân xung quanh nghe thấy giọng điệu thân quen của các vị thần mà không khỏi liếc nhìn bóng người đang đi phía trước, trong lòng đầy ngờ vực.Hình như mạng lưới quan hệ của tên Thiên Ma phá ma thành thần này rất rộng.Nhưng bạn trai nhỏ mà nữ thần Vận Mệnh nói là ai vậy?Chẳng lẽ là vị đang bị giam trong Phục Thần Điện kia?Ánh mắt Tiền Hạc hơi lóe lên. Giám Thần của Thí Thần vốn đã hiếm thấy rồi, thế mà Giám Thần này còn dám có tình riêng với Thí Thần nữa. Quả nhiên là đám ma vật không quy củ.Lộ Dao không trả lời.Chừng khoảng mười lăm phút sau, cổng chính của Thần Điện chí cao đã gần ngay trước mắt.Trái ngược với danh xưng "Thần Điện chí cao", nhìn từ xa, kiến trúc Thần Điện còn đen hơn cả kiến trúc nhà cửa trong thành Văn Đạo, trông chẳng khác gì một tòa cung điện đen ngòm mục nát.Trước cổng có mấy nghìn Thần vệ quân mặc áo giáp vàng chia ra đứng hai bên, chính giữa là một người có mái tóc xanh nhạt, đôi mắt nhạt như màu tuyết, tay cầm chặt cung tên màu vàng. Đây là nữ thần Vận May Hỉ Kiến.Lộ Dao hơi khựng lại chốc lát nhưng không quay đầu lại, giọng nói vẫn điềm đạm như thường: "Hôm nay bổn thần muốn hiện thực hóa ước nguyện vừa đưa ra mấy ngày trước. Các vị không cần đồng hành cùng ta đâu, ta đã bày pháp trận trong thành tránh tổn thương người vô tội rồi. Chỉ hy vọng các vị có thể giúp ta phòng vệ một thời gian."Vận Mệnh vốn đang nhàm chán ngáp dài, vừa nghe xong hai mắt đã sáng bừng lên: "Chúc cho ngài được như mong muốn."Bà ấy nhớ ngày đó sau khi leo lên núi Giám Thần, Lộ Dao nói ước nguyện của mình là san phẳng Thần giới.Nhưng Phạm Thiên đã trông coi Thần Ma giới mấy chục nghìn năm, chắc chắn ông ta không phải đồ ngu.Thần lực của Lộ Dao dồi dào nhưng dù sao thì cô cũng chỉ mới thành thần không lâu, lời này có hơi ngông cuồng không biết trời cao đất rộng.Vận Mệnh từng muốn biết trước kết quả trận chiến này nhưng làm mọi cách vẫn không biết được.Kết cục không thể dự đoán, trái lại chứng thực được một điều rằng vị thần mới ngồi lên thần vị này đủ tư cách đánh một trận với đại chủ thần chí cao. Như vậy sao Vận Mệnh lại không mong chờ cho được?Bà ấy trông coi vận mệnh, cũng bị vận mệnh trói buộc nên lúc nào cũng mong được nhìn thấy ai đó thoát khỏi sự ràng buộc của vận mệnh.Các vị thần còn lại cũng theo lời Vận Mệnh, khẽ vuốt cằm trầm tư rồi để lại cho Lộ Dao câu ""Chúc cho ngài được như mong muốn", sau đó không thèm nhìn Thần vệ quân mà nhanh chóng tản ra xung quanh.Tiền Hạc muốn cản nhưng ngay cả vạt áo của người ta cũng không thể chạm đến.Ông ta hơi ngạc nhiên, không ngờ thần linh từng nhận được quả ngọt của thế giới lại tự do phóng khoáng như vậy.Tiền Hạc quay lại đằng trước, mắt nhìn chằm chằm Thiên Ma. Bây giờ chuyện quan trọng nhất là giết được Thiên Ma.Lộ Dao đã thoát khỏi Thần vệ quân. Cô vừa đi vừa khởi động tay chân làm nóng người.Trước đây cô từng học được không ít kỹ năng ở ba nghìn thế giới, hiện tại lại nắm giữ năng lực điều khiển quy tắc vạn vật, cũng từng học qua mấy chiêu cận chiến rồi. Tuy rằng những thứ này đều không phải sở trường của cô nhưng trước mắt thì cô không còn đường quay đầu nữa.Phía trước, nữ thần Vận May đã giương cao cây cung vàng, sau lưng cô ta là ba hàng Thần vệ quân tay cầm cung, mũi tên hướng thẳng vào một mục tiêu duy nhất rồi nhanh chóng lao ra, bắn thẳng về phía bóng dáng với những đường cong màu đen ở cổng Thần Điện.Nữ thần Vận May là người bắn đầu tiên. Mũi tên đã được chúc phúc may mắn làm cánh chim đầu đàn dẫn đường cho mấy nghìn mũi tên khác lao theo.



Bạn cần đăng nhập để bình luận