Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 158 - Khách sạn suối nước nóng Lộ Dao 1



Chương 158 - Khách sạn suối nước nóng Lộ Dao 1




Phản ứng đầu tiên của Hắc Thù là "không thể nào".
Kỵ sĩ trẻ tuổi bên cạnh nói lên tiếng lòng của riêng mình: "Anh bảo "phôi thai" thì còn tin được chứ bảo "hạt giống cây cối" thì ai mà tin cho nổi. Sao thứ đó lại xuất hiện ở bên ngoài được, hơn nữa còn là bảy năm sau khi cây thần chết khô nữa chứ."
Giọng của Tử Diệp vẫn rất điềm đạm: "Tôi xác định đó là "hạt giống cây cối". Hai người không muốn xin phép tộc trưởng cũng được. Tôi vốn quay lại đây cũng chỉ là vì muốn hái mấy cây hoa Nguyệt Thần thôi. Cây thần đã chết, hoa Nguyệt Thần cũng sắp biến mất, không bằng để tôi mang về dùng."
Hắc Thù kịp thời phản ứng: "Cậu muốn lấy hoa Nguyệt Thần là để nuôi "hạt giống cây cối" ư?"
Tử Diệp gật đầu.
Thế là tộc trưởng và trưởng lão được mời ra sau điện, đi theo còn có cả hai đội kỵ sĩ Thần Điện, trong đó có cả Kiếm Lan và Ảnh Đồng nữa.
Hai người bọn họ mới vào Thần Điện chưa được hai năm, lý lịch và tuổi tác cũng khá gần nhau nên đều đang đứng phía sau đám người.
Nghe nói ngoài bộ lạc Thần Mộc có một "hạt giống cây cối", nhiều kỵ sĩ Thần Điện đều không tin.
Cây quýt ngọt thường kết hai loại quả, loại bình thường mỗi năm nhú ra một quả được gọi là "hạt giống hậu duệ".
Còn loại được gọi là "hạt giống cây cối" thì mười năm mới kết một quả, nằm ở đỉnh trên cùng của cây thần.
Điều kiện thu hoạch của nó cũng rất hà khắc. Sau khi "hạt giống cây cối" chín thì trong vòng nửa ngày phải hái bằng được nó xuống và bảo quản, nếu sớm hơn hoặc chậm hơn chút đều sẽ không còn tác dụng.
Nhưng lúc nào trái cây chín hoàn toàn thì phải nhờ người già có kinh nghiệm trong bộ lạc phán đoán.
Phía sau điện bỗng chốc trở nên ồn ào náo nhiệt. Người trẻ tuổi ai nấy đều cảm thấy lời của Tử Diệp không thể tin được.
Trưởng lão liếc nhìn tộc trưởng một cái rồi chậm rãi nói: "Làm tôi nhớ lại một chuyện cũ."
Trên mặt tộc trưởng đang dán thuốc làm từ lá cây, nghe vậy bèn nheo mắt nhìn trưởng lão một cái, ý là "có lời gì thì nói mau lên".
Trưởng lão và tộc trưởng là cộng sự lâu năm của nhau. Trưởng lão là một người chậm chạp, tộc trưởng lại rất hấp tấp, già rồi mà cái tính này vẫn không hề thay đổi.
Bắt đầu từ khi còn bé hai người đã không hợp nhau rồi. Vậy mà nhiều năm sau, lúc nào một tộc trưởng và một trưởng lão cũng phải họp và cùng nhau đưa ra quyết định.
Trưởng lão kể chuyện cũ đã xảy ra từ rất lâu trước kia cho mọi người nghe, ước chừng nó đã xảy ra được trăm năm rồi.
Lúc đó trưởng lão và tộc trưởng đều đang là kỵ sĩ nhỏ có nhiệm vụ canh giữ Thần Điện.
Năm đó tuổi còn trẻ nên hai người rất có triển vọng trong tất cả các kỵ sĩ, cũng được lớp người đi trước trong tộc gửi gắm hy vọng.
Một năm kia, lão kỵ sĩ trưởng chuẩn bị từ chức để tiếp nhận chức tộc trưởng.
Không ngoài dự đoán, trưởng lão và tộc trưởng lúc đó là hai ứng cử viên sáng giá và chức kỵ sĩ trưởng mới sẽ là một trong hai người bọn họ.
Năm đó cây quýt ngọt phát triển cực kỳ tốt, cũng đúng vào lúc hái "hạt giống cây cối" năm mươi năm một lần.
Những năm trước, kỵ sĩ trưởng luôn là người tự mình xác nhận số lượng "hạt giống". Có lẽ là cũng có ý muốn thử thách nên năm đó kỵ sĩ trưởng đã để cho tộc trưởng và trưởng lão vẫn còn là kỵ sĩ nhỏ đi xác nhận.
Cây quýt ngọt đang ở thời kỳ hưng thịnh cực kỳ cao lớn, chóp đỉnh còn có lá vây quanh che kín.
Nó luôn ngụy trang ẩn đi số lượng "hạt giống".
Muốn xác nhận thì chắc chắn phải trèo lên được chóp đỉnh rồi đếm từng quả một.
Hôm đó, trưởng lão bình thường lúc nào cũng chậm chạp lại trùng hợp rảnh rỗi nên đã chạy tới vườn cấm trước tộc trưởng, leo lên trên đỉnh ngọn đếm kỹ chín lần, xác định là có sáu "hạt giống cây cối".
Buổi chiều tộc trưởng mới tới vườn cấm, lại đếm ra được năm quả.
Đến khi trái cây chín, mọi người hái xuống đúng là được năm "hạt giống".
Sau đó kết thúc mùa Phất Nguyệt, tộc trưởng được vinh dự thăng lên làm kỵ sĩ trưởng, còn trưởng lão thì vẫn tiếp tục ở lại trong đoàn kỵ sĩ.
Rất nhiều năm trôi qua rồi nhưng một nghi vấn vẫn tồn tại trong đầu trưởng lão. Chẳng lẽ thật sự là ông ấy đếm nhầm ư? Hay là tộc trưởng bày trò?
Sau điện chỉ còn lại giọng nói già nua kéo dài của trưởng lão. Đám kỵ sĩ vừa rồi còn ầm ĩ nháo nhào giờ đã nín thở tập trung, không dám phát ra dù chỉ là một chút âm thanh.
Hiện trường tự hủy gì bất ngờ xảy ra thế này?
Hóa ra giữa tộc trưởng và trưởng lão lại có sự bất hòa sâu sắc như vậy ư?
Tộc trưởng liếc sang một cái rồi thở phì phì nói: "Chuyện một trăm năm trước mà ông vẫn còn nhớ à? Rảnh thế nhỉ. Nói thật thì tôi đã leo lên đó đếm mười mấy lần lận, hai chân cũng sắp bị chà hỏng luôn. Năm quả là năm quả, ai bày trò sau lưng ông làm gì?"
Kỵ sĩ trẻ tuổi im lặng: Chẳng phải ngài cũng còn nhớ như in đó sao...
Lời giải thích của hai bên không trùng khớp. Vậy rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì?
Tử Diệp đứng ra: "Ý của trưởng lão là năm đó thật sự có sáu quả "hạt giống" nhưng lúc tộc trưởng đi đếm thì biến thành năm quả. Vậy là có một quả đã lạc mất rồi ư?"
Trưởng lão: "Giờ nghĩ lại thì khả năng này là rất cao. Một trăm năm qua ta và lão Sài cùng bảo vệ cây thần chỉ từng gặp một chuyện lạ là chuyện đó thôi."
"Nhưng ai lại có thể lặng yên không một tiếng động trộm quả trên đỉnh cây đi được chứ?"
"Dù quả "hạt giống" kia bị trộm đi thật thì một trăm năm rồi vẫn còn dùng được à? Nếu hái lúc đó thì nó còn chưa chín mà."



Bạn cần đăng nhập để bình luận