Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 426 - Tổ đội 3



Chương 426 - Tổ đội 3




Tổ đội 3
Nét mặt Trạch Duyên vô cùng lạnh lùng: “Bổn tôn không phải là ngươi, Lộ Dao cũng không phải nàng ta.”
Lúc này Lộ Dao mới nhìn rõ được bức tượng thần đó chỉ là một ảo ảnh khổng lồ mà thôi.
Bên trong ảo ảnh ấy có một người, chính là Lục Dao.
Không biết có phải sự xuất hiện của Lộ Dao đã kích động đến nàng ta hay là câu nói của Trạch Duyên nghe không lọt tai nhưng Lục Dao lúc nãy còn đang nhắm mắt ngủ say nay đã từ từ mở mắt ra, ngay cả ảo ảnh kia cũng mở mắt lên theo.
Lục Dao trong ảo ảnh vẫn còn ý thức, nàng ta nhìn Trạch Duyên nở nụ cười lạnh lùng, sau đó điên cuồng bật cười ha ha: “Lục Minh Tiêu, ngươi không bảo vệ được nàng ta đâu. Cho dù có qua bao nhiêu lần thì ngươi cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng ta chết thảm trước mặt ngươi thôi. Ngươi không phải Cơ Trang nhưng lại còn vô dụng hơn cả Cơ Trang.”
Trạch Duyên nhíu mày lại.
Lộ Dao cũng chau mày lại, cô chú ý đến mặt dây chuyền đã từng xuất hiện trong Lưu Ảnh ngọc phù của Cơ Trang trên cổ Lục Dao.
Giống hệt với đôi khuyên tai mà Lục Minh Tiêu tặng cho cô.
Lục Dao đã cướp đoạt trí nhớ của anh.
Lòng Lộ Dao trở nên nặng trĩu, nhấc trượng Quy Giới trong tay lên, vô số cây đinh màu đen bay ra ngoài đâm vào ảo ảnh kia của tà thần.
Nhưng số đinh này cứ như đang bay thẳng vào vũng bùn, chậm chạp không bay đến được chỗ ảo ảnh ấy.
Đầu ngón tay Lục Dao khẽ động đậy, điều khiển sáu chiếc đinh đó bay ngược trở về, nhắm thẳng về phía Lộ Dao.
Chỉ là còn chưa kịp đến gần thì Trạch Duyên đã bay đến đánh rơi hết.
Lục Dao cũng không tức giận, đưa tay nên niệm chú.
Ảo ảnh của tà thần cũng chuyển động theo động tác của Lục Dao, lòng bàn tay ngưng tụ linh lực hóa thành vô số đao kiếm, vây quanh Trạch Duyên và Lộ Dao.
Lục Dao chầm chậm quay đầu lại, ánh mắt khinh thường liếc nhìn Trạch Duyên, sau đó nhìn sang Lộ Dao: “Hình như ngươi hoàn toàn không nhận ra tình cảnh bây giờ của mình, vô dụng y hệt như tên Ma Tôn này. Nhưng tiếc là ta đã từng thật lòng, khát khao muốn trở thành ngươi.”
Harold nghe thấy vậy cũng không chịu được nữa, vỗ cánh lên, lưỡi dao gió màu đen bay qua đó.
Ảo ảnh của tà thần bị cắt ngang nhưng không bao lâu sau hai đoạn tượng thần đã đứt lìa lúc nãy đã ghép lại với nhau, cứ như không bị tổn thất gì cả.
Lục Dao đứng giữa ảo ảnh tà thần ngạo mạn không kiêng nể gì: “Vô dụng, vô dụng, tất cả đều vô dụng. Bổn tôn đã là thần, đám sâu kiến như bọn ngươi không thể làm hại được bổn tôn đâu.”
Lộ Dao vô cùng kinh ngạc trước sự thay đổi của Lục Dao, cố trấn an bé rồng đen đang tức giận, suy nghĩ vẫn còn dừng lại ở câu nói lúc nãy: “Tại sao cô lại muốn trở thành tôi?”
Lục Dao trong ảo ảnh của tà thần lạnh lùng cười: “Tuổi trẻ chưa hiểu biết nhiều mà thôi.”
Lục Dao không muốn nhiều lời nữa, ngón tay đang nâng lên của nàng ta hạ xuống, vô số đao kiếm rơi xuống nhắm thẳng vào Lộ Dao.
Bé rồng đen và Trạch Duyên dốc hết sức lực che chắn cho Lộ Dao.
Lộ Dao không bị thương, chỉ là những thanh đao kiếm kia sẽ rơi xuống núi Bất Tiên, e là sẽ tổn thương đến người vô tội.
Lộ Dao bay lên trên cao kết trận, bày thêm kết giới ở con đường dẫn lên núi, che chắn những đao kiếm đang rơi xuống.
Lục Dao phụt cười, không thèm để ý đám người phàm và tu sĩ vô dụng kia, trở tay đánh ra một chưởng, một luồng sáng màu đen bay ra ngoài.
Cây bồ đề luôn bảo vệ cho tiệm net bị bổ ra, cành cây rơi rụng khắp nơi.
Cuối cùng tuyển thủ và khán giả trong tiệm net cũng đã phát hiện ra điều kỳ lạ, bắt đầu trở nên hoảng loạn.
Nhân viên của tiệm net vừa mời những người có tiếng nói của lục giới đến phòng nghỉ thì lại nhận được tin tức, sáu ngàn người trong hội trường hoảng loạn không phải là chuyện nhỏ, nhân viên trong phòng nghỉ lập tức chiếm dụng màn hình trực tiếp để an ủi khán giả trong hội trường, bảo họ ngồi yên tại chỗ, đừng tự ý rời khỏi đây.
Nhưng lại không có ai nghe cả, Yêu tộc, Ma tộc, Quỷ tộc, Tiên tộc và tu sĩ đều chạy hết xuống lầu, vừa chạy ra khỏi cửa thì phát hiện cả ngọn núi Bất Tiên đã bị tà khí bao trùm, giữa không trung đã xuất hiện ảo ảnh của tà thần.
Người phàm hành động chậm chạp, vẫn còn đang xô đẩy chen chúc ở cầu thang.
Lúc này màn hình phát trực tiếp trên lầu ba hợp lại với nhau, Lăng Tiêu tiên nhân của Tiên tộc xuất hiện trên màn hình.
Đại Hội Tiên Ma lần này vẫn chưa phân thắng bại, nhưng e là Tiên tộc đã mất điểm trong tay tiểu đội của khu phố thương mại, nhưng không vì vậy mà địa vị của Tiên tộc trong lục giới bị lay động, đặc biệt là trong mắt người phàm.
Lăng Tiêu tiên nhân vừa xuất hiện thì đám người phàm đang tranh cãi ầm ĩ, chen chúc lẫn nhau trong hội trường cũng từ từ dừng lại.
Trong phòng nghỉ của tiệm net, những người có tiếng nói của lục giới ngồi lại với nhau, thấy sáu ngàn người trong hội trường được Tiên tộc trấn an thì mới tiếp tục thảo luận.
Tiên tộc: “Tại sao tà thần lại sống lại ở núi Bất Tiên?”
Tu sĩ: “E là Yêu tộc sống lâu năm trong tiệm net, từ đó tà khí tụ tập trên bầu trời núi Bất Tiên nên mới để tà thần thừa cơ hội lợi dụng.”
Yêu tộc: “Ngươi nói bậy! Tên quái vật đọa ma kia rõ ràng là người của Tiên tộc, đừng thứ gì xấu xa cũng đổ hết lên đầu yêu ma bọn ta!”
Vũ Lăng đã được Quỷ Vương dìu vào trong tiệm net để trị thương.
Còn về tin tức của tà thần thì hắn cũng đã thành thật kể lại hết.
Người đại diện cho Ma tộc tham gia cuộc họp là Ma Bảo.
Trạch Duyên không có mặt thì cậu nhóc chính là Quân thượng của Ma vực.
Vốn tên nhóc đang phấn khởi xem trận đấu, nhưng sau khi biết được Lục Dao đang bị giam trong nhà lao đã được cứu ra ngoài thì rất lo lắng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận