Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 348 - “Trẻ nhỏ dễ dạy” 4



Chương 348 - “Trẻ nhỏ dễ dạy” 4




“Trẻ nhỏ dễ dạy” 4
Tu sĩ mặc đồ xanh bạc kia nhổ một ngụm nước miếng xuống chân Lộ Dao: "Ta nhổ vào! Yêu vật mà cũng coi là khách á? Đồ nít ranh không biết phải trái như ngươi... A... Ặc...
Tu sĩ kia chưa kịp nói hết câu đã đột nhiên gào lên thảm thiết, máu tanh hộc lên khoang miệng, sau đó răng hắn bắt đầu rụng dần, lưỡi như bị kim châm.
Chưa đến mười phút, miệng hắn đã máu me nhoe nhoét, không nói nổi một lời.
Lộ Dao thở hắt ra một hơi: "Ngày trước quán tôi gặp đúng lúc Quỷ Môn mở cửa nên có tiếp đón hai vị quỷ sai. Tôi thân là người bình thường nhưng may mắn được hứng gió lạnh một đêm bên bờ sông Độ, thành ra có chút linh cảm nên đã khắc mấy trận pháp hạn chế trong quán. Mong các vị đừng nên ăn nói vớ vẩn vì ở đây có chút hạn chế rằng tụ tập gây chuyện ắt sẽ bị cắn trả. Nếu muốn phân tranh cao thấp thì mời ra ngoài mà tranh."
Đêm Quỷ Môn mở cửa kia, ngoài hoàn thành được một nhiệm vụ nhỏ thì Lộ Dao còn thu hoạch được nhiều hơn.
Có thể là vì Minh giới đã đóng cửa quá lâu nên Tạ Nhất và Phạm Tung đều như mắc bệnh nói nhiều.
Nhưng hai người bọn họ không phải kiểu chủ động nói nhiều.
Nhìn vẻ bề ngoài thì là hai anh trai mặt lạnh nhưng Lộ Dao đã hỏi là bọn họ sẽ trả lời, còn nhiệt tình mở rộng đáp án ra cho cô nữa.
Thế nên cô biết được rất nhiều chuyện ở Minh giới, còn đặt một cái chai nhỏ vào lòng Vong Xuyên để chế tạo thành chìa khóa thời không nữa.
Có cái chìa khóa kia nên lịch sử Minh giới như một bức họa cuốn có thể mở ra trước mặt cô bất cứ lúc nào.
Mà đúng là lần đó Lộ Dao đã bày pháp trận trong quán thật. Cô tham gia hệ thống Danh sách đen ở cửa hàng Blind Box và chế độ trừng phạt ở Minh giới, sau đó cải tiến cho phù hợp với tình huống ở đại lục Phù Thế.
Quán Internet Cafe mở cửa 24/24 nên Lộ Dao không thể có mặt ở đây mọi lúc được.
Nếu có người tìm cớ gây sự mà nhân viên không xử lý nổi thì chắc chắn cô phải có thủ đoạn mạnh mẽ hơn để xử lý.
Bây giờ hệ thống hiện thực hóa ước mơ không có ở đây nên Lộ Dao phải tự mình làm những chuyện này.
Để tăng cường hiệu quả trừng phạt, lúc bày pháp trận, cô đã cho thêm vào đó rất nhiều điều kiện ràng buộc, hiệu quả cũng rất rõ ràng.
Tu sĩ áo xanh kia che miệng chạy ra khỏi quán net, sau đó đứng ngoài cửa dư dứ nắm đấm với Lộ Dao rồi mới chạy nhanh về phía truyền tống trận.
Đám yêu ma im như thóc.
Tu sĩ thối tha mắt mọc trên đầu, đáng đời bị bà chủ cho một trận.
Các tu sĩ đến quán chơi vẫn còn rất trẻ tuổi, lần đầu tiên gặp loại chuyện này nên ánh mắt cả đám nhìn Lộ Dao đều thay đổi.
Chẳng qua vừa rồi bọn họ vẫn luôn ở trong quán nên biết đúng là tu sĩ áo xanh đó gây chuyện, phun ra mấy lời tục tĩu dơ dáy như có ý chọc giận Yêu tộc thật.
Bọn họ tưởng hai bên sắp lao vào đánh nhau rồi, ai ngờ đám Yêu tộc kia miệng thì mắng rất hăng nhưng tay lại hoàn toàn không nhúc nhích.
Điều này khiến bọn họ rất ngạc nhiên.
Bây giờ mới biết chắc là đám Yêu tộc kia đã từng bị bà chủ dạy cho một trận rồi.
Bị dạy nhớ đời rồi còn không nhịn được mà chạy tới chơi tiếp, nghĩ sao cũng thấy lòng xót xa.
Sau khi hết chuyện hay, khách hàng tự giác tản ra.
Trúc Thanh Vân nhìn Lộ Dao như có điều suy nghĩ rồi đi tới hỏi: "Dùng "cách của quán net" trong lời ngươi là sao vậy?"
Lộ Dao chỉ máy tính bên cạnh: "Thế giới mạng, đối chiến ảo, tất nhiên tất cả mọi tranh chấp cũng phải giải quyết trên mạng."
Trúc Thanh Vân: "Tức là nếu dùng trò chơi thì có thể đánh nhau hả?"
Lộ Dao gật đầu: "Trẻ con dễ dạy."
Trúc Thanh Vân: "..."
Lộ Dao bỗng nhiên cảm thấy hình như có ai đó đang nhìn mình, nhưng cô ngẩng đầu lên lại không thấy ai cả.
Trúc Thanh Vân xoay người lại nói mấy câu với các tu sĩ rồi lại gọi Lộ Dao: "Bà chủ."
Lộ Dao xoay người lại: "Hả?"
Trúc Thanh Vân: "Bọn ta vừa mới bàn bạc xong. Bọn ta muốn dùng cách của quán net để đánh nhau với Yêu tộc một trận."
Lộ Dao: "... Hả?"
Trúc Thanh Vân lặp lại một lần nữa.
Lộ Dao nói thẳng luôn: "Chắc chắn mấy cậu đánh không lại đâu."
Tiêu Diệc đang đứng gần đó nghe lén nghe vậy lập tức đứng dậy nói lớn: "Ai bảo thế? Ngươi lúc nào cũng thiên vị Yêu tộc thôi!"
Lời nói chứa đầy vẻ không phục và bực bội.
Cái cô nương người phàm này có thiên vị cũng một vừa hai phải thôi nhé.
Lộ Dao: "... Được thôi, tôi sẽ đi sắp xếp."
Hai mươi phút sau, trận thi đấu nhỏ thử nghiệm đầu tiên của quán net với sự đối đầu của đội tu sĩ và đội Yêu tộc nhiệt liệt bắt đầu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận