Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 54 - Không theo lẽ thường 4



Chương 54 - Không theo lẽ thường 4




Không theo lẽ thường 4
Lộ Dao buông tay ra: "Chơi lâu mồ hôi đầy người rồi, có muốn đi tắm không? Tắm xong tôi sẽ lấy cho mọi người một ít bánh ngọt."
Nghe nói có thể tắm ở phòng dành cho khách, Merlulu và Puxiu không khách khí nữa.
Thật ra thì bọn họ rất thích khách sạn mô hình này.
Tắm nước nóng trong mùa Mộ Nguyệt là chuyện cực kỳ xa xỉ. Tối hôm qua Hắc Thứ mới tắm rồi nên trên người rất sạch sẽ, không định quay về phòng.
Lộ Dao: "Cậu săn được thỏ sừng rồi hả?"
Hắc Thứ than thở: "Trời lạnh quá nên đám thỏ núp hết trong động, không chịu ra ngoài."
Sáng nay, cậu ta đã vòng một vòng lớn xung quanh khe cây có gai rồi nhưng vì kỳ đóng băng đã tới nên chẳng tìm được con mồi nào cả.
Lộ Dao: "Hắc Thứ, cậu có muốn ở lại đây làm nhân viên khách sạn tôi không?"
Lúc nhận được thông báo nhiệm vụ mới, Lộ Dao đang suy nghĩ nên thuyết phục Hắc Thứ như thế nào.
Tuổi của tên nhóc này chắc chắn là nhỏ hơn Munch. Có lẽ là vì mồ côi cha mẹ và chỉ sống một mình nên tính cách cậu ta cực kỳ chín chắn, không liều lĩnh như Munch mà cũng không nhạy cảm như Dada.
Quan trọng nhất là...
Lộ Dao nghĩ đến tình huống lúc mình nhặt được cậu ta và Viên Thịt Bò. Hắc Thứ quá cô đơn, lại còn nhỏ nữa.
Nhưng vì nguyên nhân gì thì cậu ta cũng không thể sinh hoạt chung một chỗ với người cùng tộc được, mà ở khách sạn thì có thể tiếp xúc với người tí hon đến từ những bộ lạc khác nhau.
Hắc Thứ chớp mắt: "Nhân viên khách sạn là cái gì?"
Lộ Dao: "Giống như Merlulu và Puxiu vậy. Cậu sẽ ở lại đây làm việc cho khách sạn, sẽ có chỗ nghỉ ngơi và thức ăn."
Hắc Thứ cúi đầu xuống, đôi tai sói hơi nhúc nhích, gò má đỏ bừng lên: "Vậy... Vậy sẽ thường xuyên được chơi với Merlulu sao?"
Lộ Dao nín cười: "Đương nhiên rồi."
Hắc Thứ ngẩng đầu lên, đôi mắt sáng bừng: "Vậy tôi muốn làm."
"Làm nhân viên khách sạn cần học tập một số điều. Tôi sẽ dạy cậu từ từ."
"Được."
---
Buổi chiều, Cơ Phi Mệnh lái xe đưa Lộ Dao đến khách sạn Revlon.
Sơ yếu lý lịch của ba người tham gia phỏng vấn chiều nay đã được gửi đến hòm thư của Lộ Dao. Cô đã đọc kỹ rồi.
Người mà Phó Trì giới thiệu Lộ Dao đã gặp hai lần rồi. Đó là trợ lý Trịnh đã từng đến khu phố thương mại đưa đồ.
Sáng nay Lộ Dao đã liên lạc với Phó Trì. Anh ta nói rằng nửa tháng trước, trợ lý Trịnh đã nộp đơn xin nghỉ việc rồi, lý do là áp lực công việc quá lớn nên cơ thể không chịu nổi.
Phó Trì đã nói chuyện với anh ta rồi nhưng trợ lý Trịnh không thay đổi quyết định.
Lúc Lộ Dao đăng bài tuyển nhân viên trong nhóm chat, Phó Trì cũng đã cân nhắc rất lâu rồi cuối cùng mới đề cử trợ lý Trịnh.
Phó Trì cảm thấy có thể là trong khoảng thời gian mình bị bệnh, quá nhiều chuyện đã đè lên người mấy trợ lý nên dẫn đến việc cơ thể của bọn họ xảy ra vấn đề.
Môi trường và cường độ làm việc ở khu phố thương mại gần như chẳng khác gì viện dưỡng lão. Tiền lương và quyền lợi cũng không tệ lắm nên Phó Trì đã thuyết phục trợ lý Trịnh tham gia phỏng vấn.
Nếu được thuê thì anh ta vừa có thể chăm sóc cơ thể vừa có thể nhận được một ít tiền công.
Còn người mà Bạch Kính giới thiệu thì là một cô gái nhánh bên của Bạch thị, tên là Bạch Lộ, là sinh viên mỹ thuật vừa mới tốt nghiệp.
Trong sơ yếu lý lịch có viết, hồi học đại học Bạch Lộ đã từng kinh doanh một cửa hàng online chuyên bán các tác phẩm thủ công và tranh vẽ, tính tổng cộng thì có hơn hai trăm nghìn người theo dõi.
Đây thực sự là một người chuyên nghiệp.
Người mà Cơ thị giới thiệu cũng là một cô gái, tên là Cơ Thanh Nghiên.
Có thể dùng từ "hoa mỹ" để hình dung sơ yếu lý lịch của cô này. Đủ loại giấy chứng nhận chuyên nghiệp và kinh nghiệm học tập, kinh nghiệm làm việc phong phú. Chỉ có hai dòng cuối cùng là bày tỏ bản thân mình rất thích chơi lego lúc một mình, còn tham gia các cuộc thi ghép lego và giành được giải nhất nữa.
Lộ Dao toát mồ hôi hột. Cơ Thanh Nghiên thật sự cần việc làm ở khách sạn à?
---
Ở phòng hạng sang số 305 trong khách sạn Revlon, ba ứng cử viên đã tới.
Ba người lần lượt ngồi trên ghế sô-pha trố mắt nhìn nhau, vẻ mặt quái dị.
Một vị trí nhân viên lễ tân khách sạn thôi mà có đến ba người cạnh tranh ư?
Thật đúng là không theo lẽ thường!



Bạn cần đăng nhập để bình luận