Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 367 - Sao bổn tôn có thể nhận nhầm người trong tim mình được? 4



Chương 367 - Sao bổn tôn có thể nhận nhầm người trong tim mình được? 4




Sao bổn tôn có thể nhận nhầm người trong tim mình được? 4
Lục Dao ngẩn người ngước mắt lên, ngạc nhiên nhìn đám nhân viên khu phố thương mại. Bỗng nhiên nàng ta cảm thấy ngực lạnh toát như bị thứ gì đó chọc thủng một đống lỗ vậy: "Các ngươi... Gạt ta ư?"
Các nhân viên im lặng.
Lục Dao sững sờ hồi lâu rồi cười lớn: "Được được được! Ta nhất định sẽ chăm! Sóc! Nàng! Ta! Thật! Tốt!"
Cơ Chỉ Tâm căng thẳng nhắm mắt lại.
Bọn họ lo lắng phòng bị, nhẫn nhịn hết lần này đến lần khác sợ chọc nàng ta giận sẽ làm hại đến bà chủ, thế mà cuối cùng vẫn hỏng chuyện.
Có điều Trạch Duyên hoàn toàn không sợ lời đe doạ này. Hắn giơ tay lên ngưng tụ ra chín con dao găm hình sen xinh xắn, lưỡi dao nhọn hoắt bôi độc đâm thẳng vào tim Lục Dao không chút do dự.
Giọng hắn nghe có vẻ âm u nhưng lại rất bình tĩnh: "Nàng đang ở đâu?"
Khi cơn đau không ngừng dội lên, đôi mắt chứa đầy hận thù của Lục Dao liếc qua từng nhân viên một. So với Ma Tôn thì nàng ta hận đám Nhân tộc dối trá dám lừa mình này hơn.
Chỉ cần bóp vỡ gương Thanh Tâm là Lộ Dao và con bán yêu ngu xuẩn kia sẽ vĩnh viễn không thể ra được nữa.
Lục Dao tập trung tinh thần, cố gắng hết sức để giữ tỉnh táo.
Chỉ cần có cơ hội...
"Rắc..."
Một âm thanh cực nhỏ phát ra từ người Lục Dao.
"Rắc rắc rắc..."
Tiếng vang càng ngày càng lớn.
"Rắc rắc... Rắc... Choang..."
Chiếc gương màu bạc lớn chừng bàn tay bay ra khỏi túi càn khôn của Lục Dao rồi rơi thẳng xuống đất nát bấy. Hai bóng dáng một cao một thấp bay ra khỏi gương.
"Bà chủ!!!" Tiểu Chung ngạc nhiên kêu lên một tiếng mừng rỡ sau đó vô thức vọt nhanh về phía trước giơ tay ra với Lộ Dao. Đến khi sắp đến gần anh ta lại lúng túng rụt tay về, nước mắt lưng tròng nói: "Cuối cùng cô cũng về rồi."
Nhân viên khu phố thương mại cũng không dám tin, cả đám ngơ ngác đứng đực ra đó một hồi rồi mới vọt tới vây quanh Lộ Dao như vừa được nhấn nút "hoạt động" vậy.
Lộ Dao bị nhân viên vây vào giữa không nhúc nhích nổi.
Giảo Nương đứng bên ngoài thấy một cậu nhóc mặc áo sơ mi ca rô bị đẩy sang một bên.
Đứa bé này có khuôn mặt phúng phính, đôi mắt tròn xoe đen láy sáng ngời linh hoạt, cái mũi cũng tròn tròn, vẫn chưa lớn lắm nhưng dưới đôi mắt lại thâm đen, chẳng hiểu sao lại trông có vẻ đáng thương.
Nàng bèn đi qua hỏi: "An An hả?"
Hùng An An ngẩng đầu nhìn rồi giang tay nhào vào lòng Giảo Nương: "Giảo Nương, ta về rồi nè."
Sau đó cậu nhóc quay sang thấy Hùng Bình Bình vẻ mặt do dự đang đứng cách đó không xa.
Hùng An An vẫy vẫy: "Tỷ, tỷ! Ta ở đây này!"
Hùng Bình Bình đi tới: "An An?"
Hùng An An ôm lấy Hùng Bình Bình cọ cọ rồi mặt mày hớn hở khoác lác: "Ta và bà chủ bị đồ xấu xa kia nhốt trong ảo cảnh. May mà ta cố gắng tu luyện hóa hình thành công mới mang bà chủ ra được đấy."
Lộ Dao hơi giật mình ngạc nhiên trước sự nhiệt tình của nhân viên cửa hàng. Cô để ý thấy đội tu chân đang đứng chờ một bên nên quay sang vỗ vai nhân viên an ủi rồi hỏi: "Thời gian này mọi người vất vả rồi. Bây giờ mọi người bình tĩnh lại một chút, nói cho tôi biết bây giờ tình hình quán net thế nào rồi?"
Các nhân viên bỗng hoàn hồn. Sau khi ý thức được hành động và lời nói vừa rồi của mình, mặt cả đám bỗng đỏ bừng.
Sau đó Lộ Dao biết được quán đang tổ chức thi đấu.
Vì chuyện vừa xảy ra nên Tiểu Chung đi tới hỏi Lộ Dao có muốn hoãn lại hai ngày nữa rồi tổ chức không.
Lộ Dao bị cô tiên tử kia làm mất khá nhiều thời gian, chờ thi đấu xong thì cũng gần đến thời hạn nhiệm vụ rồi nên cô muốn làm càng nhanh càng tốt.
Có điều dù sao thì trận hỗn loạn vừa rồi cũng khiến mọi người xôn xao nên cuối cùng buổi thi đấu vẫn bị trễ một tiếng đồng hồ. Lộ Dao tận dụng một tiếng đó để vừa trấn an khách hàng vừa chuẩn bị lại màn hình chiếu tầng hai.
Toàn Phong nhận ra Lục Dao là nữ quan ở Cần điện trong Ma cung nên xin phép Trạch Duyên cho mang về Ma vực hỏi tội.
Tu sĩ đội tu chân cũng tới hỏi chuyện gì xảy ra. Lộ Dao bèn tóm tắt vài câu cho bọn họ hiểu.
Một lúc lâu sau, cuối cùng trận chiến giữa hai đội cũng chính thức bắt đầu.
Lộ Dao ôm Bất Độc ngồi ở hàng ghế đầu tiên tầng một xem thi đấu. Harold chiếm vị trí bên phải.
Cơ Chỉ Tâm ngồi phía tay trái, đang nhỏ giọng báo cáo lại tình hình khu phố thương mại mấy ngày hôm nay cho Lộ Dao nghe.
Các nhân viên khu phố thì ngồi sau lưng cô, yên tâm thoải mái xem thi đấu.
Sau khi hoá hình, sức hút của gấu trúc yêu giảm đi rất nhiều khiến cậu nhóc khó hiểu.
Nhưng Giảo Nương và Hùng Bình Bình lại rất vui cho cậu nhóc. Hai người một trái một phải ngồi cạnh Hùng An An, lúc thì đưa kẹo lúc thì đưa trái cây.
Nhóc gấu trúc yêu ôm đồ ăn vặt nhau chóp chép, tâm trạng tốt hơn nhiều.



Bạn cần đăng nhập để bình luận