Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 234 - Nhìn là biết một người nhàm chán 1



Chương 234 - Nhìn là biết một người nhàm chán 1




Nhìn là biết một người nhàm chán 1
Sáng sớm, chân trời vừa mới lóe lên chút ánh sáng bàng bạc.
Một đám chim sẻ bay lên núi Bất Tiên, dừng lại trong chốc lát rồi nhậm một túi linh thạch bự chảng bay vào gốc cây bồ đề chết khô.
Đám sẻ này đã đi mấy ngày rồi bây giờ mới về. Chúng nó đậu lên quầy bar, vừa thấy Lộ Dao ngồi sau quầy đã chiêm chiếp ùa lên.
Lộ Dao thức cả đêm bàn chuyện bàn phím mới với Lưu Sinh, tổng cộng làm ra năm switch[1] và ba keycap với độ cao khác nhau rồi.
[1]là bộ phận switch trên bàn phím cơ
Sau nhiều lần thử nghiệm và điều chỉnh, hình thức ban đầu của bàn phím chuyên dụng cho yêu đã ra đời.
Chữ viết của Yêu tộc vừa nhiều chữ ẩn vừa nhiều chữ phối hợp, kết cấu rất phức tạp.
Sau quá trình phân tích và giải mã của Alfred, chữ viết của Yêu tộc đã được xếp loại thành bảy mươi hai ký tự.
Thế nên bàn phím gồm bảy mươi hai phím cơ bản, chưa kể đến các phím số cơ bản và phím chức năng. Vì tạm thời chưa cần dùng đến phím số nên Lộ Dao gạch bỏ các phím số đi.
Mặc dù vậy nhưng bàn phím đặc chế này vẫn lớn hơn bàn phím bình thường rất nhiều.
Mười hai giờ đêm qua, Trình Diệp gửi bản đầu tiên của dữ liệu cần nhập vào máy tính cho Lộ Dao.
Máy tính có dữ liệu này, thêm cả bàn phím đặc chế nữa là có thể nhập chữ bình thường rồi.
Lộ Dao thử nghiệm trên máy tính hết lần này đến lần khác. Đến khi chắc chắn không còn gì sai sót nữa, cô mới đưa cho Lưu Sinh đánh thử.
Chung Liên Gia lắp đặt bàn phím mới vào máy mà Lưu Sinh đang ngồi luôn.
Đây là bàn phím không dây được tích hợp bộ thu bluetooth, có thể kết nối trực tiếp với máy tính thông qua bluetooth.
Lưu Sinh dùng bàn phím mới chơi tiếp game tiên hiệp tối qua đã chơi, còn thử nhắn tin vào kênh thế giới nữa.
[Yêu Sinh Phù Mộng (Lưu Sinh): Đại lục Phù Thế núi Bất Tiên.]
Lúc đó mặt trời đã ló dạng. Đám yêu ngồi tu luyện nguyên đêm ở gần đó chạy tới quán Internet Cafe mua bữa sáng theo thói quen.
Thường ngày vào lúc này máy trong quán đều đã ngồi đầy rồi.
Nhưng hôm nay hơn nửa số máy vẫn còn trống. Trái lại có rất nhiều người đang vây kín quanh một chiếc máy nằm trong góc.
"Đây là bàn phím gì vậy? Phía trên có chữ ẩn và chữ phối hợp của Yêu tộc kìa."
"Có thể đánh chữ đấy, không giống những bàn phím khác đâu!"
"Tại sao những máy còn lại không có loại bàn phím này?"
"Ta cũng muốn dùng bàn phím này. Dùng nó có thể đánh chữ tám chuyện, vừa có thể mắng chửi nhanh chóng vừa có thể đăng bình luận nữa!"
Chỉ mấy ngày ngắn ngủi mà lũ tiểu yêu đã học được không ít ngôn ngữ mạng.
Lưu Sinh bị cả đám yêu đông đúc vây vào giữa, căng thẳng đến nỗi nói không nên lời.
Khó khăn lắm Chung Liên Gia mới chen được vào giữa để giải thích: "Đây là bàn phím chuyên dụng cho yêu do quán Internet Cafe phối hợp với Lưu Sinh thiết kế ra, hiện nay vẫn còn đang trong thời gian thử nghiệm thôi. Mọi người đừng vội, bao giờ nó được điều chỉnh đến trạng thái phù hợp cho mọi người dùng thì quán sẽ thay mới toàn bộ bàn phím thành loại bàn phím này."
Hôm qua Lộ Dao tới Lưu Tiên thành một chuyến, buổi chiều bận rộn bày kết giới ma pháp, đêm lại thức trắng nghiên cứu bàn phím nên lúc này đã mệt lắm rồi.
Cô cố gắng vực tinh thần dậy nhìn Chung Liên Gia lấy bàn phím mới về rồi hỏi: "Sao rồi?"
Lưu Sinh: "Tất nhiên đối với Yêu tộc thì nó dễ xài hơn bàn phím bình thường trong tiệm. Nhưng chất liệu kém quá, chắc là sẽ nhanh hỏng."
Bàn phím bình thường trong quán cũng gặp vấn đề này. Yêu tộc rất dễ đắm chìm vào trò chơi, không chú ý được lực tay nên đập mấy cái là hỏng luôn một cái bàn phím.
Khoảng thời gian này quán đã đổi bàn phím mấy lần rồi.
Lộ Dao đã từng thử phủ ma pháp cường hóa lên bàn phím. Sau khi thử nghiệm, Chung Liên Gia báo lại rằng bàn phím đã tồn tại được lâu hơn.
Nhưng biện pháp này chỉ có thể dùng trong thời gian ngắn vì những người chơi yêu cầu cao với việc trải nghiệm trò chơi không thích dùng bàn phím như thế.



Bạn cần đăng nhập để bình luận