Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 179 - Đã mở nhiệm vụ cuối cùng 1



Chương 179 - Đã mở nhiệm vụ cuối cùng 1




Đã mở nhiệm vụ cuối cùng 1
Bộ lạc Thần Mộc để lão tộc trưởng và hai mươi kỵ sĩ ở lại đây trông nom cây thần mới. Trưởng lão dẫn mười kỵ sĩ quay về bộ lạc báo cho người trong tộc biết tình huống và chuẩn bị cho công tác di chuyển.
Từ khi bộ lạc Thần Mộc bắn đạn tín hiệu đặc chế ở khe cây có gai, việc làm ăn của khách sạn càng ngày càng nhộn nhịp.
Hành khách từ những bộ lạc khác tới lui tấp nập để xác nhận tin tức. Dù sao thì cũng mấy nghìn năm rồi bộ lạc Thần Mộc chưa từng di chuyển.
Bộ lạc Thần Mộc vẫn giữ bí mật về cây thần như cũ, chỉ cao ngạo tuyên bố với người của các bộ lạc khác rằng từ nay về sau bộ lạc Thần Mộc sẽ xây dựng lại Thần Điện ở khu đất trống phía sau khách sạn.
Trong thời gian xây dựng Thần Điện mới, người tí hon của bộ lạc Thần Mộc lại lại khách sạn. Ra vào vừa thuận lợi vừa an toàn, trong khách sạn có sẵn đồ ăn ngon, có suối nước nóng, thỉnh thoảng còn có thể đổi đồ lấy ý tưởng và linh kiện của bà chủ nữa. Bọn họ rất thích khách sạn.
Sự xuất hiện của bộ lạc Thần Mộc có hiệu quả hơn bất kỳ lời quảng cáo nào. Bây giờ rất ít có vị khách nào nghi ngờ thân phận của người khổng lồ nữa. Khách lữ hành lui tới khách sạn cũng tăng lên. Các cặp vợ chồng dị tộc chuyển tới xây nhà gần khách sạn cũng càng ngày càng đông.
Ba ngày sau khi người của bộ lạc Thần Mộc tới khách sạn, Tử Diệp và Kết Hương mới quay lại.
Hành trình di chuyển của bọn họ không nhanh bằng bộ lạc Thần Mộc. Tử Diệp còn tìm cơ hội lén lút hái hai bụi hoa Nguyệt Thần về nữa. Ai ngờ về đến nơi mới nhận được tin cây thần nảy mầm rồi.
Tử Diệp biết bà chủ khách sạn không phải người thường nhưng không ngờ được rằng hạt giống cây cối nằm trong tay cô lại đàng hoàng nảy mầm như vậy.
Lộ Dao còn đang gấp rút xây cho xong khu phòng dành cho khách mới nên chỉ nói qua loa với Tử Diệp rằng: "Nếu cậu thích chăm sóc thực vật thì tôi có thể dạy cho cậu một ít phương pháp. Sau này cây thần cũng gửi gắm cho cậu chăm."
Người của bộ lạc Thần Mộc đã thử nhận nhiệm vụ chăm sóc cây quýt ngọt mấy ngày rồi nhưng đúng là vật kia có ý thức của riêng mình.
Nó hơi khinh thường người tí hon của bộ lạc Thần Mộc nên vẫn luôn lén lút bắt nạt bọn họ, cứ động tí là lại rũ hai cái lá xuống hù cho bọn họ giật mình. Thế nhưng đối với Lộ Dao thì lại cực kỳ ân cần.
Lộ Dao cảm thấy cái tên này phiền phức vô cùng, cũng không có quá nhiều thời gian để ngồi chăm sóc mỗi nó nên cô định tìm cho nó một người làm vườn nhỏ vừa ý.
Thần Mộc nhất tộc được xem như là đầy tớ của Thần. Phần lớn người trong tộc đều rất nhiệt tình và có trách nhiệm.
Nhưng Lộ Dao không quá quen với bọn họ nên nghĩ tới nghĩ lui vẫn thấy Tử Diệp là người phù hợp nhất.
Tử Diệp không thể tin nổi: "Ý cô là... Cô muốn dạy tôi trồng hoa chăm cây ấy hả? Nhưng mà đây là kiến thức của người khổng lồ các cô mà, dạy cho tôi có sao không?"
Lộ Dao nhìn cậu ấy với vẻ khó hiểu: "Có gì mà không thể?"
Tử Diệp trợn mắt nhìn lại Lộ Dao, cứ như kiểu trông cô càng khó hiểu hơn vậy.
Tộc người tí hon ở các bộ lạc đều ỷ lại những kỹ thuật sinh tồn của riêng bộ lạc mình. Giữa bọn họ có sự trao đổi và liên lạc thông qua việc trao đổi đồ vật của cải với nhau nhưng tuyệt đối sẽ không bao giờ có chuyện trao đổi kỹ thuật riêng của tộc mình.
Thật ra thì Tử Diệp đã đặt dấu chấm hỏi cho việc này từ lâu rồi. Người khổng lồ trong khách sạn hào phóng một cách khác thường.
Diên Vĩ có tài nấu nướng, cũng rất thích vào bếp nên Tiểu Trịnh thường xuyên tìm cô ấy để trao đổi, còn dạy cho cô ấy một ít kỹ xảo nấu nướng mới hoặc cho cô ấy xem nguyên liệu nấu ăn hiếm thấy. Kim Kim cảm thấy hứng thú với kiến trúc trong khách sạn nên bà chủ và một người khổng lồ khác thường xuyên trả lời câu hỏi của cậu ấy. Giờ Lộ Dao lại còn nói muốn dạy Tử Diệp kỹ thuật chăm sóc cây thần nữa.
Lộ Dao thoáng ý thức được gì đó nhưng cô cũng không nghĩ quá nhiều: "Tộc chúng tôi không để ý đến những chuyện đó. Cậu không cần phải suy nghĩ nhiều đâu. Chỉ một câu thôi, có muốn học không?"
Tử Diệp gật đầu: "Muốn."
Mấy ngày sau, phần lớn người của bộ lạc Thần Mộc đến khe cây có gai.
Sau khi bàn bạc xong, tộc trưởng, trưởng lão và kỵ sĩ trưởng đã đưa ra quyết định sẽ dùng cây thần làm tâm rồi xây dựng bộ lạc mới xung quanh nó.
Bọn họ muốn bao bọc lấy cây thần ở chính giữa để bảo vệ chặt chẽ, chỉ để lại một con đường đủ để người khổng lồ có thể nhìn qua.
Lộ Dao chưa từng đi tới nơi ở cũ của bộ lạc Thần Mộc nên không biết cây thần nghìn năm kia có dáng vẻ như thế nào. Cô chỉ nhắc nhở bọn họ phải xây dựng thành trì xa ra một chút, đừng để sau này phần móng nhà bị rễ đại thụ chọc trúng rồi lại phải chuyển đi lần nữa.
Chỉ là cân nhắc đến tốc độ trưởng thành của cây thần và dáng người của tộc người tí hon, nếu tình huống đó có phát sinh thì chắc cũng là chuyện của mấy nghìn năm nữa.
Khi đó đã không còn đến lượt Lộ Dao phải bận tâm đến những chuyện này nữa rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận