Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1032 -



Chương 1032 -




Lộ Dao đứng trước cửa tiệm sách, tay phải đặt ngang trán, ngẩng đầu lên nhìn chiếc phi thuyền trên bầu trời: “Sao nó có màu đỏ thế?”
Khê đến đảo Quán cũng được vài năm nhưng đây là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy phi thuyền của ba khu đảo Nội: “Màu đỏ đại diện cho tội có thể tha thứ được. Với những tù nhân ở ba khu trên đảo Nội, người có tội nhẹ nhất cũng tương đương với việc một mình huỷ diệt toàn bộ nền văn mình của một hành tinh đấy.”
“Bọn tôi khác với họ.” Khê nói được một lúc thì quay đầu lại nhìn Lộ Dao: “Bà chủ, tốt nhất là hôm nay cô nên thay cơ thể người máy vào đi. Nghe nói đám tù nhân của ba khu đảo Nội sẽ có mặt trong buổi livestream lần này của tiệm sách, chúng cũng đã hiểu phần nào về cô rồi. Thủ đoạn của đám người đó rất đáng sợ, cho dù là cô thì e là cũng không thể dễ dàng ứng phó được.”
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ phì cười.
Khê diễn cũng ra gì phết đấy nhỉ.
Lộ Dao cũng không có phản ứng gì đặc biệt, chỉ quay người đi vào cửa tiệm rồi gọi cả Khê và Trúc Duy vào: “Nhân lúc khách hàng chưa đến thì ăn sáng trước đi.”
Đợi khi vào đến sảnh của tiệm sách, Lộ Dao mới đáp lại lời của Khê lúc nãy: “Tôi không cần thay cơ thể người máy, cứ cảm thấy thay vào sẽ trở nên chậm chạp thế nào ấy.”
Trúc Duy suy nghĩ gì đó, lên tiếng hỏi: “Trước đây cô đã thay cơ thể người máy qua rồi sao?”
Lộ Dao khựng lại.
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ bỗng trở nên căng thẳng.
Hình như Lộ Dao đã phải khựng lại suy nghĩ một lúc, sau đó mới tiếp tục đi về phía trước, chầm chậm ngẩng đầu nhìn lên: “Tôi chưa từng thay cơ thể người máy, nhưng tôi từng được trải nghiệm ý thức rời khỏi xác.”
Khê không ngờ bà chủ lại không đề phòng như vậy, ngay cả vấn đề này cũng dám nói với họ: “Sau khi ý thức rời khỏi rồi lại quay về cơ thể ban đầu ư?”
Lộ Dao gật đầu: “Đúng thế. Cơ thể không có ý thức dẫn dắt cũng giống như một căn nhà trống vậy, ý thức không thể rời khỏi cơ thể quá lâu, nếu không thì căn nhà trống đó sẽ biến thành một căn nhà rách nát không người ở. Tôi cũng rất tò mò, sau khi thay cơ thể người máy vào rồi thì cơ thể ban đầu của mọi người được mang đi đâu thế?”
Ban đầu khi Lộ Dao tiếp xúc với người máy và dần hiểu được đó là gì thì trong lòng đã xuất hiện câu hỏi như thế rồi.
Khê nhún vai: “Xem ra bà chủ đúng thật là chưa từng tiếp xúc với những dịch vụ liên quan đến thay cơ thể người máy rồi. Sau khi tôi và Viên thay cơ thể người máy không được bao lâu thì phòng thí nghiệm đó đã nổ tung, có lẽ cơ thể nguyên sinh của chúng tôi cũng biến thành hàng trăm mảnh nhỏ rồi.”
Trúc Duy chần chừ một lúc lâu rồi mới hạ thấp giọng nói: “Lúc tôi quyết định thay cơ thể người máy thì không đủ tiền, thế nên đã cung cấp cơ thể nguyên sinh để đổi lấy cơ thể người máy.”
Lộ Dao trợn tròn mắt, dường như rất ngạc nhiên khi nghe thấy chuyện này: “Hai người đều chưa từng có suy nghĩ hoán đổi lại cơ thể nguyên sinh sao?”
Khê cũng không quan tâm: “Ban đầu mới bắt đầu sử dụng cơ thể người máy thì quả thật không quen lắm, nhưng bây giờ hầu như đã không còn suy nghĩ đó nữa, dù sao cơ thể nguyên sinh cũng đã không còn.”
Trúc Duy thì bình tĩnh đáp: “Cơ thể nguyên sinh quá yếu ớt, mang nó theo thì không thể đi xa được.”
Đột nhiên Lộ Dao nhớ ra gì đó, cười với Trúc Duy.
Trúc Duy từ từ chuyển động đôi mắt người máy, không hiểu ánh mắt đó của bà chủ là có ý gì.
Ba người vừa trò chuyện vừa đi đến phòng ăn giả tưởng, Lộ Dao và Trúc Duy ngồi cạnh nhau, còn Khê thì ngồi đối diện.
06 cũng đi theo vào, cánh tay nhỏ nhắn đưa lên một ly dầu bôi trơn, cẩn thận đặt bên cạnh chỗ Khê đang ngồi, rồi lại chống tay đứng lên chiếc ghế đó.
Bữa sáng của họ là món canh hải sản với nước dùng được hầm từ sườn bò và sườn heo, ăn kèm với hai đĩa đồ ăn kèm rất ngon miệng, ngoài ra còn có một lồng bánh bao hấp nhân gạch cua nữa.
Trúc Duy và Khê đều nhìn bà chủ tận mấy lần mới bắt đầu ăn bữa sáng.
Vẻ bề ngoài của bà chủ và 06 không hề bị thay đổi khi bước vào phòng ăn giả tưởng này, cũng đồng nghĩa đây chính là dáng vẻ vốn có của họ.
Trúc Duy và Khê nếm thử một miếng mì hải sản, cả hai tập trung ăn cho xong bữa sáng, không còn quan tâm những suy nghĩ đang bay vòng vòng trong đầu nữa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận