Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 653 - Nhân viên chạy vặt này là quái vật ở đâu ra vậy? 2



Chương 653 - Nhân viên chạy vặt này là quái vật ở đâu ra vậy? 2




Nhân viên chạy vặt này là quái vật ở đâu ra vậy? 2
An Hạ và Tạ Vũ lúng túng gật đầu. Nghĩ đến thái độ của mình đối với Lộ Dao ngày hôm qua, ít nhiều gì trong lòng bọn họ cũng hơi thấp thỏm.
Cô sẽ không mặc kệ bọn họ ở đây đấy chứ?
Lộ Dao ngẩng đầu nhìn Lục Minh Tiêu: "Bọn em chuẩn bị ra ngoài. Anh có muốn về cửa hàng với em không?"
Sau khi vui sướng qua đi, hiện thực lại xuất hiện trước mắt. Lộ Dao không biết tình hình cụ thể bên phía Lục Minh Tiêu như thế nào, cũng không biết lần này anh có đi cùng mình không.
Chuyện đã xảy ra ở đại lục Phù Thế vẫn còn lù lù trước mắt, thế nên dù có muốn hay không thì Lộ Dao cũng không thể hoàn toàn yên tâm một trăm phần trăm như trước kia được nữa. Dù không cố suy nghĩ nhưng cô vẫn không nhịn được mà nhớ mong người đàn ông này.
Cô cảm thấy hình như mình đang từng bước đi tới gần Lộ Dao trong trí nhớ của Bất Độc.
Nếu cứ để mặc như vậy thì có phải kết cục của bọn họ vẫn giống trước không?
Rõ ràng câu trả lời chỉ có hai cái nhưng Lộ Dao lại không thể chọn lựa chính xác được.
Cho nên cô quyết định mình sẽ lén lười biếng để cho Lục Minh Tiêu chọn.
Tim Lục Minh Tiêu bỗng dưng đau nhói. Lần trước chính vào thời điểm nhạy cảm như vậy, cô đã tự đưa ra mọi quyết định.
Khi đó anh vẫn chưa hoàn toàn hiểu hết về loài người, cũng chưa từng tìm hiểu quyết tâm của cô.
Chỉ mới vài tháng trôi qua kể từ lần cuối bọn họ gặp nhau nhưng chẳng biết sương mù đã phủ đầy đôi mắt cô từ bao giờ, giống như vào đêm đông hôm đó cô bình tĩnh nói với anh rằng cô muốn tới núi Thiên Môn ngắm tuyết vậy.
Lục Minh Tiêu hơi híp mắt, hàng mi dài khẽ rũ xuống: "Ừ, tôi đi với em."
Trước khi ước mơ thành sự thật, anh sẽ không bỏ cô lại trong tuyết một mình, cũng sẽ không chết trước cô một bước nữa.
Lộ Dao tưởng anh sẽ từ chối như trước kia, hoặc ít nhất thì cũng mạnh miệng đôi câu rồi mới chịu đi, không ngờ anh lại bình thản như vậy khiến cô không khỏi ngạc nhiên. Chẳng hiểu sao tâm trạng cô lại tốt hơn nhiều. Cô bèn giơ tay chỉ về một hướng: "Vậy chúng ta ra ngoài từ hướng này đi."
Chiếu Dạ nghiêng đầu nhìn về hướng mà Lộ Dao chọn, tĩnh tâm cảm nhận chốc lát rồi vẻ mặt trở nên kỳ lạ: "Hướng kia là hướng nhiều zombie nhất, còn gấp đôi hướng ít nhất ở đây nữa. Có điều đi ra ngoài rẽ phải là tới phòng tư vấn, cũng là đường gần cửa chính nhất."
Một thành viên trong đội tìm kiếm hỏi: "Sao cậu biết?"
Chiếu Dạ vô ý nói lỡ miệng ngước lên nhìn Lộ Dao.
Lộ Dao hoàn toàn không để ý đến ánh mắt cầu cứu của nhân viên nhà mình. Cô vừa xoay người đi thẳng về hướng đã chọn vừa giơ cổ tay phải lên: "Kế hoạch đặt ra là phá vòng vây trong vòng ba phút. Hai người đi theo tôi."
Các thành viên đội tìm kiếm và hai đội trưởng nghe ra được lời này có gì đó không đúng lắm. Đáy lòng Tạ Vũ hơi bất an nhưng cũng chỉ có thể cố gắng an ủi bản thân bình tĩnh lại. Anh ấy không dám chất vấn Lộ Dao nên đành phải nhìn Lục Minh Tiêu với vẻ mong chờ: "Giáo quan, chúng tôi thì sao?"
Lục Minh Tiêu không nói lời nào, chỉ im lặng đứng sau lưng Lộ Dao.
Sau mấy lần gặp mặt, Lộ Dao không thích tác phong làm việc của căn cứ Hy Vọng nhưng với tình hình trước mắt mà bỏ đám người này lại chẳng khác gì giết bọn họ, cô cũng không muốn làm người tốt không công nên đã nháy mắt với Chiếu Dạ.
Chiếu Dạ hiểu ý sờ vào túi rồi lúng túng đi qua nói nhỏ với cô: "Tôi phát hết tờ rơi rồi."
Lộ Dao lập tức móc thêm một xấp mới đưa cho cậu ta.
Chiếu Dạ giơ tờ rơi lên rồi xoay người hét to: "Tình huống khẩn cấp, đây là phạm vi nghiệp vụ và lệ phí tiêu chuẩn của cửa hàng chúng tôi. Mời mọi người đọc nhanh và đưa ra quyết định có đặt đơn hay không trong vòng ba mươi giây."
Thành viên tiểu đội số bảy còn chưa rõ nhưng hôm qua thành viên tiểu đội số mười đã nhìn thấy tờ rơi này rồi. Có người còn chẳng thèm nhìn đã móc ngay trang sức vàng trong túi ra: "Tôi đặt đơn, phiền cậu cho tôi một tấm danh thiếp."
Các thành viên tiểu đội số bảy sợ ngây người.
Bây giờ vàng không còn giá trị nữa, sao vẫn có người mang vàng bất ly thân thế này?
Trong tiểu đội số mười không chỉ có một thành viên mang theo vàng. Sau khi người đầu tiên đứng ra thì lục tục có thêm ba người nữa móc vòng vàng và dây chuyền vàng ra đặt đơn với Chiếu Dạ.
Những người này hôm qua gặp tiểu đội Lộ Dao xong thì đều khá để ý. Mặc dù lúc đó An Hạ phản đối việc lấy vàng nhưng bọn họ vẫn lén lút lấy một ít cất vào túi.
Khi đó bọn họ cũng không ngờ được rằng mình lại cần dùng nhanh đến vậy. Bây giờ hoàn cảnh xung quanh không an toàn nên bọn họ chỉ muốn chuẩn bị thêm một chút có khi sau này cần dùng đến thôi mà.



Bạn cần đăng nhập để bình luận