Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 620 - Huấn luyện nhân viên cửa hàng 3



Chương 620 - Huấn luyện nhân viên cửa hàng 3




Huấn luyện nhân viên cửa hàng 3
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ báo cáo chuyện này cho Lộ Dao, Lộ Dao thuận thế nói: [Họ có tài cán của họ, tôi chỉ có thể dựa vào cậu thôi.]
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ chẳng thấy có gì không đúng, vui vẻ dò la giúp Lộ Dao, cũng bắt đầu nói cho cô ấy biết số nhà nào có người, nhà nào không.
Có trợ thủ thì khác hẳn, một mình Lộ Dao leo cầu thang mười mấy hai chục phút, ba người có thể kiểm soát tầm năm phút là phát xong rồi.
Bắt đầu từ đơn nguyên đầu tiên từ cổng lớn đi vào, phát đến tòa thứ sáu, Tina và Chiếu Dạ đã quen với công việc phát tờ rơi, thậm chí bắt đầu thấy chán.
Cứ phát tờ rơi suốt lại không có phản hồi ngay, thật sự rất đả kích sự tự tin của nhân viên chạy vặt mới.
Lúc này ngay lối đi tầng một trong tòa nhà thứ sáu xuất hiện ba con zombie, điều khá kỳ lạ là chúng chẳng chạy lung tung mà co ro trên ghế, há miệng kêu la.
Trước khi chết họ đều là người già ngồi xe lăn, tay chân bị dây da cố định vào ghế, đã hóa zombie hoàn toàn rồi nhưng không thể đi lại khắp nơi giống như bị người ta cố tình để ở đây chặn đường.
Trông vừa kỳ dị vừa đáng thương.
Lộ Dao không định lên lầu, gọi Tina và Chiếu Dạ đi xuống tầng một.
Lúc này cửa nhà ở gần đầu cầu thang tầng một được mở ra từ bên trong, một người đàn ông thò đầu ra: “Các cô là ai?”
Vốn dĩ Lộ Dao định mặc kệ, người đàn ông tự di chuyển ra khỏi cửa, ông ấy rất gầy, cũng ngồi xe lăn, trên chân đắp một bộ quần áo cũ.
Ông ấy nhìn theo tầm nhìn của nhóm Lộ Dao, trông thấy “vật cản đường” ở đầu cầu thang, khẽ cúi đầu: “Họ đều là hộ dân từng sống ở đây, cũng chân cẳng bất tiện như tôi, chỉ là họ lớn tuổi hơn tôi. Lúc dịch bệnh zombie bùng phát, người chăm sóc họ chết trước, dĩ nhiên họ cũng sống không nổi. Hiện tại chỉ có nhà chúng tôi còn sống ở đây thôi, vợ con tôi ra ngoài tìm vật tư, bỏ lại một người đi lại khó khăn tôi ở nhà một mình thấy không yên tâm mới để họ ở đó.”
Lộ Dao im lặng vài giây, đứng cách “vật cản đường” đưa tờ rơi sang rồi quay người định rời đi.
Đều là người đáng thương, nhưng nhìn tình cảnh này thật sự quá khó chịu.
Người đàn ông cúi đầu, đọc xong tờ rơi cực kỳ nhanh rồi gọi họ lại: “Chờ chút, tôi muốn đặt đơn.”
Lộ Dao chỉ đành quay đầu lại: “Ông muốn đặt đơn?”
Người đàn ông liên tục gật đầu: “Cần vàng đúng không? Chờ chút nhé, tôi đi lấy ngay.”
Người đàn ông điều khiển xe lăn lui vào nhà, leng keng một tiếng giòn tan, một con dao thái rơi ra khỏi xe lăn đập lên hành lang.
Người đàn ông vội cúi người nhặt, gắng sức đỏ cả mặt rồi nhưng làm thế nào cũng vẫn với không tới cán dao, đột nhiên lại nhận ra xung quanh quá đỗi yên tĩnh.
Ba người trẻ tuổi đứng ở cửa nhìn ông ấy, trên mặt không có biểu cảm gì.
Ông ấy dứt khoát không nhặt dao nữa, ngồi thẳng người lại, miễn cưỡng nặn ra nụ cười: “Vợ và con tôi đã ra ngoài tìm vật tư được hai ngày rồi mà chẳng có tin tức. Có lẽ họ không về nữa, con dao này không phải đề phòng mọi người đâu, lúc nãy tôi đang định cắt cổ tay trong nhà. Lúc còn sống luôn là tôi liên lụy họ, lúc chết nên dứt khoát chút. Nhưng đột nhiên gặp được mọi người, tôi muốn đặt một đơn, nói sao cũng phải đi tìm thử.”
Lộ Dao: “Ông biết họ đi đâu không?”
Người đàn ông gật đầu: “Là quảng trường Vạn Hâm, gas và điện trong nhà bị ngắt rồi, họ nói muốn đi tìm cồn khô và bếp gas mini kiểu cassette. Quảng trường Vạn Hâm có một cửa hàng chuyên bán dụng cụ dã ngoại ngoài trời, có lẽ họ đã đến đó.”
Lộ Dao nhớ lại biển quảng cáo cô đã thấy khi dạo quanh quảng trường Vạn Hâm lúc nãy, biết sơ sơ họ đang ở đâu bèn lấy một tờ danh thiếp trong túi ra đưa.
...
Phạm vi tiểu đội Harold được phân công đến phát tờ rơi trong buổi sáng là quanh đường Kim Bác cách đường Quan Âm tầm năm cây số.
Trước khi dịch bệnh zombie bùng phát, đường Kim Bác là một khu kinh doanh mới nổi khá phồn hoa ở thành phố Cao Thăng, hễ đến thời gian nghỉ ngơi là luôn đông nghịt người.
Giờ cũng do dịch bệnh zombie bùng phát, khu kinh doanh quanh đường Kim Bác nhanh chóng thất thủ.
Trong trung tâm thương mại ở đây hiển nhiên tích trữ số lượng lớn vật tư, nhưng vì là quảng trường nên zombie tập trung xung quanh cực kỳ đông, chẳng ai dám mạo hiểm xâm nhập vào moi vật tư.
Mới đầu có người can đảm tự tin lập thành một nhóm, định đi giành trước kho trợ cấp vật tư này, kết quả người đi vào không ai trở ra.
Chưa được mấy ngày, có người trông thấy một tốp người trông như là người đã mạo hiểm đi vào đang lẫn trong đám zombie, ngoại hình và quần áo trên người họ đều rất giống trước khi đi vào, so với đám zombie đó thì nhìn họ cũng mới thấy rõ.
Không bất ngờ gì, những người đó đã thành bạn của zombie, thậm chí còn có một số người có thể đã trở thành thức ăn của chúng.
Tiểu đội Harold lượn một vòng quanh đường Kim Bác, đang định tìm vài tòa nhà đông dân để phát tờ rơi.
Đàn anh Harold đang định chỉ bảo tận tình cho hai đứa đàn em, kết quả nhận được điều phối đơn hàng từ cửa hàng.
Khu chung cư Bình An cách vị trí hiện tại của họ ba cây số có hai khách hàng đặt đơn, hơn nữa còn là bốn đơn nối liền nhau.
Chương Thư giao hết bốn đơn này cho tiểu đội Harold!



Bạn cần đăng nhập để bình luận