Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 438 - Chúng tôi không phải người xấu 1



Chương 438 - Chúng tôi không phải người xấu 1




Chúng tôi không phải người xấu 1
Lộ Dao không đẩy nữa, xem ra nếu không trả lời câu hỏi thì sẽ không mở được cửa.
Thế là cô đi vòng về trước cái màn hình kia lần nữa: "Có, tôi chắc chắn."
"Cạch..."
[Đăng ký tên thật thành công, chất lượng cửa hàng vượt qua xét duyệt, hoan nghênh cửa hàng Mô hình nhà mini DIY sáng tạo Lộ Dao tới phố U Linh!]
[Phố U Linh là một trong những khu phố phồn hoa nhất vùng này. Thời gian mở cửa buôn bán là từ sáu giờ sáng đến mười hai giờ đêm. Trong khoảng thời gian đó, khách hàng ra vào phố tấp nập, người qua lại nhiều đếm không xuể. Để đảm bảo cửa hàng có thể vận hành bình thường trong thời gian buôn bán, trước khi khai trương cửa hàng mới, mời bà chủ đọc cẩn thận và tuân thủ những quy tắc dưới đây.]
[1. Trước khi khai trương chính thức, làm ơn hãy tới chỗ quản lý khu Bắc để nhận một tấm bản đồ phố U Linh, một bản hướng dẫn mở cửa hàng, một chiếc máy truyền tin và một lọ kẹo may mắn.]
[2. Cửa hàng không thể mở cửa kinh doanh trước sáu giờ sáng, không thể đóng cửa sau mười hai giờ đêm.]
[3. Sau khi đóng cửa thì không được ra ngoài một mình.]
[4. Nếu cửa hàng cần tuyển thêm nhân viên mới thì mời đưa đơn tới tòa nhà ủy ban ở khu Đông phố U Linh để tuyển. Bà chủ không được tự ý tuyển nhân viên.]
[5. Phố U Linh là một khu phố sầm uất tự do, trừ một bộ phận khách hàng bình thường ra thì còn rất nhiều người tiên phong theo đuổi những điều khác biệt nữa. Bà chủ phải xem bọn họ như đồng nghiệp và tiếp đãi chu đáo.]
[6. Thỉnh thoảng trên đường sẽ có mấy nhóc u linh lạc đường, nếu gặp phải xin đừng hoảng loạn, hãy dẫn bọn họ tới nhà thờ ở khu Tây phố U Linh, tự khắc có người dẫn bọn chúng về nhà. Nếu cửa hàng bận rộn quá thì cũng có thể gọi điện thoại tới phòng tiếp khách nhà thờ, rất nhanh sau đó sẽ có người tới đón mấy nhóc đó đi. Số điện thoại phòng tiếp khách của nhà thờ là: ×××-××××××.]
[7. Trên phố U Linh không có cửa hàng thủy sản. Nếu gặp phải mấy động vật nhỏ lang thang ngậm bạch tuộc màu vàng thì có thể cho chúng nó mấy viên kẹo may mắn.]
[8. Nếu trong quá trình mở cửa hàng mà gặp phải nguy cơ nào đó không thể giải quyết được, mời gọi ngay vào số điện thoại phòng an ninh của nhà thờ, sẽ có người nhanh chóng qua xử lý. Số điện thoại phòng an ninh của nhà thờ là: ×××-××××××.]
[Chỉ cần tuân thủ những quy tắc trên, bà chủ và cửa hàng sẽ không gặp phải nguy hiểm bất ngờ nào. Chúc bà chủ có trải nghiệm mở cửa hàng vui vẻ ở đây!]
Lộ Dao chăm chú đọc đến dòng cuối cùng rồi mới phát hiện ra phía dưới vẫn còn một dòng chữ hơi nhỏ ghi: Chúng tôi không ép buộc bà chủ phải tuân theo tất cả các quy tắc, thế nhưng nếu trong quá trình kinh doanh mà cửa hàng gặp phiền phức nào đó không thể đoán trước chỉ vì không tuân thủ quy tắc khu phố thì mời bà chủ tự tự gánh hậu quả!
Rốt cuộc đây là thế giới gì vậy?
Đây là lần đầu tiên Lộ Dao gặp một thế giới có quy tắc mở cửa hàng phức tạp như thế này.
Không chỉ phiền phức ở phần thủ tục mở cửa hàng mà trong tám quy tắc được đề ra này còn mang lại cho cô cảm giác kỳ dị rất khó miêu tả.
Trước mắt thì Lộ Dao có thể chấp nhận được điều số một, số hai, số ba, số năm và số tám.
Điều thứ tư là muốn tuyển thêm nhân viên phải nộp đơn thì cô cũng miễn cưỡng chấp nhận được.
Nhưng điều thứ sáu viết "Thỉnh thoảng trên đường sẽ có mấy nhóc u linh lạc đường" là cái quái gì vậy?
Rồi "Trên phố U Linh không có cửa hàng thủy sản" ở điều thứ bảy là ý gì đây?
Không có cửa hàng thủy sản thì đám động vật nhỏ lang thang kia kiếm đâu ra bạch tuộc hoàng kim mà tha tới đây?
Lộ Dao phỉ nhổ một đống trong lòng, thậm chí còn nghĩ hay là nhân lúc cửa hàng còn chưa chính thức khai trương mà dẹp cái đã rồi tính sau.
Cô đã cảm nhận được sự phiền phức của thế giới này rồi đấy.
Trong cửa hàng chẳng có ai. Thường ngày còn có mấy người nói chuyện qua lại với Lộ Dao chứ bây giờ bốn phía vắng tanh vắng ngắt, còn yên tĩnh hơn cả đêm tuyết rơi mùa đông.
Lộ Dao hít một hơi sâu rồi giơ tay ra kéo cửa lần nữa.
Vừa rồi sau khi cô cẩn thận đọc kỹ các quy tắc, màn hình mờ mờ ngăn trước mặt kia đã biến mất, thế nên lúc này cửa bị đẩy vào vang lên một tiếng két. Cánh cửa vừa rồi có đẩy kiểu gì cũng không ra nay từ từ hé mở.
Cửa còn chưa hoàn toàn mở ra đã nghe thấy tiếng người ồn ào xen lẫn tiếng nhạc ầm ĩ rồi, đi kèm theo đó là ánh đèn màu xanh lá cây u ám vừa loá mắt vừa mang cảm giác chết chóc hắt qua khe cửa.
Lộ Dao đứng ở cửa khẽ dồn lực vào cổ tay để mở toang cửa.
Ánh đèn xanh xanh đỏ đỏ lập lòe lay động, cứ chớp mắt lại chiếu lên mặt cô.
Các tòa nhà hai bên đường bị bóng đêm nuốt chửng, chỉ còn lại những cái bóng mờ to lớn, lại bị ánh đèn xanh đỏ vàng huỳnh quang hắt lên vạch ra, cắt thành những hình thù bất quy tắc.



Bạn cần đăng nhập để bình luận