Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1182 -



Chương 1182 -



Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: “Cứ chạy trốn mãi như thế không phải là cách hay đâu. Cô phải làm gì đó, cho dù là gì cũng được, nhưng bắt buộc phải làm.”Đèn pin cầm tay tắt ngúm, Lộ Dao đứng chìm trong bóng đêm, ánh trăng rọi từ bên ngoài vào, đáp xuống cạnh chân cô.Mép bóng của Lộ Dao trở nên mờ mờ, tạo thành những đường răng cưa nhỏ, chiếc bóng ấy đang dao động.Những người lớn tuổi sắp chết, những người bệnh phải chịu đủ mọi sự giày vò, ai nấy cũng một lòng muốn chết.Nhưng cô có thể làm gì cho họ đây?Bóng đen lại có thể làm được gì?Lộ Dao vô cùng hoang mang.Vì nguyện vọng không rõ ràng ấy, thực sự đành lòng làm đến mức này sao?Cuối cùng buổi tối dài đằng đẵng với bao nhiêu nỗi lo lắng cũng qua đi, Lộ Dao gục đầu xuống bàn làm việc, thức trắng cả đêm.Sức khoẻ của những người già đó không chịu nổi lao lực như thế, nên khi trời vừa tờ mờ sáng, Lộ Dao vừa đứng dậy thì cảm thấy cả người mềm nhũn không còn sức lực, đầu óc trống rỗng.Hải Nguyệt đỡ cô ngồi xuống dưới mái hiên, rồi lại chạy đi pha cho cho một ly trà kỷ tử táo đỏ ấm.Thịt Lợn Chua Ngọt đang bận rộn trong nhà bếp, bà chủ đã cả đêm không ngủ nên chắc chắn sáng nay phải nghỉ ngơi bù, trước khi ngủ nhất định phải ăn gì đó vừa ấm bụng vừa dễ tiêu hoá.Bóng đen vặn vẹo bao quanh lấy con đập tối qua cũng đã biến mất, Lộ Dao nâng ly trà trong tay, ngón tay được thành ly ủ ấm.Bữa sáng đã chuẩn bị xong, Tinh Đường kê một chiếc bàn thấp bên cạnh Lộ Dao.Bữa sáng có cháo bí đỏ ngọt ngào ấm bụng, bánh bao đậu đỏ, trứng trà, còn có hai đĩa dưa muối nhỏ, bữa ăn rất phong phú.Tinh thần mệt mỏi đã được thức ăn mài mòn bớt, lúc Lộ Dao định lấy một chiếc bánh bao đậu đỏ thì con đường trước cửa xuất hiện bốn chiếc xe taxi nối đuôi đi qua, trông vô cùng náo nhiệt.Vừa ăn cơm xong nên Lộ Dao không thể lập tức nằm ngay được, thế nên cô đã xốc tinh thần lên ra ngoài đi dạo.Cô men theo đường lớn đi về phía khu người lớn tuổi hoạt động, thấy bên đường có một dãy xe taxi đang đậu bên đường, toà nhà cách đó không xa phát ra những âm thanh ồn ào.Lộ Dao không có tâm trạng đến hàn huyên với họ mà chỉ đứng bên đường không động đậy, bảo hệ thống hiện thực hóa ước mơ đi tìm hiểu thông tin.Mạng internet nơi này không phát triển cho lắm nên hệ thống hiện thực hóa ước mơ không thể tự nhiên như những thế giới khác được, nhưng nó còn có kỹ năng bị động, thu thập thông tin cơ bản vẫn là chuyện rất dễ dàng.Mấy phút trôi qua, hệ thống hiện thực hóa ước mơ quay lại: “Hình như bà cụ nhà họ Đường sắp không xong rồi, con cháu truyền tin nhau vội vàng quay về để đưa tiễn đoạn đường cuối.”Lại là người già…Lộ Dao không muốn đi tiếp về phía trước nữa, cô quay người chầm chậm bước về nhà.Vốn sau khi ăn xong thì rất dễ thấy buồn ngủ, thêm vào đó Lộ Dao đã đi dạo để tiêu hao thể lực nên lúc về đến nhà thì thấy rất mệt, cô nằm trên giường, không bao lâu sau đã mất đi ý thức.Hệ thống hiện thực hóa ước mơ hoảng sợ, lớn tiếng gọi tên cô.Nhưng cô lại không có phản ứng gì cả.Biệt thự của nhà họ Lục ở xã bảy.Lục Minh Tiêu vừa mới thức giấc, vừa ngồi xuống định ăn sáng thì động tác bỗng nhiên khựng lại.Hơi thở của tà ma đã biến mất rồi.—Trong một lúc nào đó Lộ Dao bỗng cảm thấy mình đã biến thành một hòn đá nhỏ bị quăng xuống biển, không ngừng chìm xuống đáy, cuối cùng chìm xuống một nơi sâu thẳm không hề thấy được ánh sáng.Tong —— Tong —— Tong ——Âm thanh trong trẻo và có nhịp điệu thu hút sự chú ý của cô, hòn đá ấy bỗng nhiên xoay người, mọc ra đuôi và vây cá, khéo léo, nhanh chóng bơi về phía nơi phát ra âm thanh đó.Âm thanh đó rõ ràng đang ở cạnh bên tai nhưng Lộ Dao lại phải bơi rất lâu rất lâu, mãi cho đến khi xung quanh im lặng không còn nghe thấy gì nữa, chỉ còn lại duy nhất âm thanh ấy đang không ngừng dẫn dụ cô bơi về phía sâu thẳm hơn.Cũng giống như một ngọn đèn dẫn đường cho Lộ Dao vậy.



Bạn cần đăng nhập để bình luận