Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1298 -



Chương 1298 -



Cậu ấy cúi đầu, lí nhí nói: “Không sao, chỉ là... Lần đầu đến đây nên hơi kích động.”Trương Duệ Nghiêu ngắt lời, chủ động kể chuyện một năm trước cho Lộ Dao.Lúc ấy bên khu phố thương mại biết chuyện, Trương Duệ Nghiêu không chắc Lộ Dao có còn nhớ không, nhưng cậu ấy muốn giải thích cho rõ.Trước khi đến khu phố thương mại, chẳng ai biết sự thật về nơi này.Cậu ấy muốn nói cậu ấy không cố ý giấu giếm Giản Tùng.Nhân viên làm việc ở khu phố thương mại đại khái đều có tâm lý giống với cậu ấy, họ hy vọng mình là người trong sạch chính trực trong mắt bà chủ.Không biết bắt đầu từ khi nào, chỉ là mỗi ngày thấy bà chủ đi qua đi lại trên con phố thì sẽ muốn tiến lên chào, muốn nói chuyện với cô, nghe giọng cô, hoặc chỉ là bị nhìn chăm chú cũng sẽ có một cảm giác an tâm.Lộ Dao: “À, thì ra là cậu. Tôi nhớ rồi, lúc đó sự kiện mời người chơi hạng một trong bảng xếp hạng nạp tiền đến tham quan trụ sở, nhưng một trong số đó tặng cho bạn cùng phòng. Tôi có ấn tượng.”Lộ Dao nhanh chóng hiểu được tại sao lúc nãy Giản Tùng lại mất khống chế cảm xúc, cô giải thích: “Tiểu Trương không cố tình giấu cậu chuyện này, khách hàng đến khu phố thương mại thư giãn đều phải ký thỏa thuận giữ bí mật, ký xong thì không thể tiết lộ bất kỳ tình hình gì về khu phố thương mại với người bên ngoài. Nhưng nó đã mang đến rắc rối cho cậu, tôi cũng thấy áy náy. Nếu vì chuyện này ảnh hưởng đến tình cảm bạn học bốn năm của các cậu, này càng không được hơn. Cậu xem thế này có được không nhé, &LTPh;ù Sinh> sắp khởi động sự kiện mới, chúng tôi tặng trước cho cậu một bộ skin toàn là hàng hiếm.”Skin từ sự kiện của &LTPhù Sinh> đều là cực phẩm, cần nạp tiền để rút thăm trúng thưởng.Coi như bà chủ đã đủ thành ý rồi.Vốn dĩ Giản Tùng chẳng quan tâm là skin hiếm gì, nhưng bà chủ nói chuyện rất lọt tai, mà cậu ấy vốn cũng không muốn làm to chuyện, chỉ là cảm xúc bùng nổ chạy ra hét một tiếng, nào ngờ được bị trông thấy tại trận, bẽ mặt cực kỳ.“Vậy thì... Cảm ơn nhiều nhé.” Nói xong cậu ấy lại bổ sung: “Thật ra tôi cũng không giận thật.”...Ngày mở cửa, tung tổng cộng năm mươi xuất đặt lịch.Buổi sáng, khách đến từ các thành phố khác nhau tự đến cửa hàng mình thấy hứng thú trải nghiệm, vui chơi.Gần giờ cơm trưa thì mọi người không hẹn mà cùng đến cửa hàng Lông Xù.So với một năm trước thì mặt tiền của cửa hàng Lông Xù đã rộng ra gấp đôi.Không những mở rộng diện tích của các khu vui chơi mà Lộ Dao còn xây thêm phòng cho khách dưới đáy và trên mặt biển, mỗi nơi mười phòng.Địa chỉ của cửa hàng Lông Xù nằm ở biển Eden, là Thần vực của nữ thần Biển Sâu Thúy Hoàng Tinh, phòng cho khách xây trong Thần vực, vẫn là để đón tiếp khách hàng không phải ở thế giới biển Eden.Chỉ với điều này, trừ Lộ Dao ra, không ai có thể làm được.Lộ Dao từng đến Thần Điện nằm sâu nhất dưới biển để xin gặp Thúy Hoàng Tinh vì chuyện này.Cô đứng chính giữa tẩm điện của Thúy Hoàng Tinh, ưỡn ngực nói: “Tôi khai phá Thần vực giúp người, chia đôi lợi ích.”Ngủ say hơn hai năm, tinh thần của Thúy Hoàng Tinh đã hoàn toàn hồi phục, bà lười nhác chống tay, đuôi cá xinh đẹp trải dài trên mép giường: “Ta không thích tiền như cô.”Lộ Dao: “Vậy người muốn gì?”Thúy Hoàng Tinh: “Nếu là cô của trước kia, chắc chắn cô sẽ không có vốn liếng để đàm phán với ta. Nhưng ai mà ngờ, chỉ hai năm ngắn ngủi mà cô lại trưởng thành đến nước này, cũng chẳng trách Thần Điện chí cao dè chừng đến thế.”Lộ Dao khẽ rũ hàng mi dài, che giấu cảm xúc trong đáy mắt: “Nói đùa, tôi nào giỏi thế? Người thật sự không muốn tôi giúp khai phá Thần vực sao?”Thúy Hoàng Tinh nhìn chằm chằm vào Lộ Dao như đang nhìn vào vực sâu: “Lộ Dao, tặng cho ta một tín vật bán thân của cô đi.”Ngày xưa Thúy Hoàng Tinh cho phép Lộ Dao tiến vào Thần vực của bà, tặng đầy tớ của thần là hải cẩu voi phương Nam cho Lộ Dao sai bảo, còn cho Lộ Dao một con mắt.Chỉ là tặng trượng Quy Giới cho nữ thần như một tín vật bán thân, khó tránh không đủ thành ý.Lộ Dao tiến lên hai bước, cúi người trước mặt Thúy Hoàng Tinh: “Nếu không chê, thì mời người hãy lấy đi một con mắt của tôi.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận