Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 676 - Không hề bám chút nào 1



Chương 676 - Không hề bám chút nào 1




Không hề bám chút nào 1
Hạ Hoài Tung cũng không nhịn được phải thở phào một hơi, cậu ta nhìn sang Lộ Dao đang đứng cạnh Lục Minh Tiêu, lẩm bẩm một mình: “Giáo quan là bạn trai của bà chủ thật sao?”
Đêm hôm trước lúc hai người tạm biệt nhau ngay con đường lớn trước cửa bệnh viện Vạn Nghi, giọng điệu của bà chủ rất giống cô bạn gái còn đi làm nhiệm vụ của cậu ta.
Nếu Tiết Thiến về đến căn cứ lại phát hiện cậu ta không có ở đó thì có lẽ sẽ rất giận, nói không chừng còn nghĩ đến việc đi bắt cậu ta về nữa.
Lý Mật không thèm nghĩ ngợi gì nói: “Với bản lĩnh và tính cách của giáo quan, nếu như anh ấy không muốn thì có ai có thể ép buộc được cơ chứ? Theo tôi thấy ấy à anh ấy thích người ta nên mới đồng ý đi theo đấy.”
Hạ Hoài Tung: “Có thể là vậy, nghe người của đội mười nói rất có thể giáo quan và Lộ Dao đã quen biết nhau từ trước.”
Lý Mật cũng nghe kể về tình cảnh hai người họ gặp nhau lần đầu trong bệnh viện, nhưng rõ ràng bây giờ không phải là lúc nói những chuyện không đâu này, mặc dù họ đã nói tận nửa ngày trời, lúc thấy nhân viên chạy vặt xuất hiện thì cảm xúc của họ cũng trở nên bình tĩnh hơn một cách kỳ lạ.
Lộ Dao và Lục Minh Tiêu dừng xe lại cách đó không xe, đi qua đi lại trên đoạn đường đó một lúc lâu rồi mới từ từ đi về phía ngã tư.
Lộ Dao nhìn hai chiếc xe bị kẹp ở giữa: “Chắc không phải người ủy thác đang ở trong xe đó chứ?”
Lục Minh Tiêu: “Xử lý đám zombie này trước, thế nào?”
Lộ Dao: “Không vội, giao hàng trước đã.”
Lộ Dao bước lại gần quan sát tình hình, cúi đầu lấy một cây gậy có thể co giãn tùy ý từ trong túi ra, cuối gậy còn treo thêm một cái kẹp nhỏ.
Lộ Dao kéo cây gậy co giãn đó ra, đưa gậy luồn lách qua đám zombie, cuối cùng vươn đến cửa sổ ghế lái của chiếc xe van kia.
Hạ Hoài Tung thẫn thờ mất một lúc mới hiểu ra ý của Lộ Dao, lúc này mới móc ra một chiếc vòng vàng dày bằng ngón út kẹp lên chiếc kẹp kia.
Lộ Dao thu cây gậy co giãn ấy về, lấy ra tỳ hưu nuốt vàng, sau khi thu đủ tiền, cô lại tiếp tục vươn cây gậy đưa chiếc vòng tay vàng còn dư và danh thiếp vào trong xe.
Triệu Bác Văn và Trương Hải Châu ngồi trong chiếc xe bên cạnh bị hành động của cô làm cho giật mình.
Lúc Lộ Dao giao hàng thu tiền thì có zombie đã phát hiện ra họ, vì thế chúng đã chậm chạp quay người lại, cái miệng rộng huếch cứ phát ra tiếng kêu grừ grừ, rất khó nghe.
Chúng còn chưa kịp đến gần thì Lục Minh Tiêu đã đưa tay lên chặt đầu nó bay ra xa.
Nhưng điều kỳ diệu là tay anh lại không hề cầm vũ khí, ngón tay cũng không hề dính chút máu thịt hay dịch nhầy nào cả.
Chớp mắt hai nhân viên chạy vặt đã hạ gục bốn năm con zombie không đầu gần đó.
Lúc đầu của đám zombie đó rơi xuống đất, cơ thể không còn sức sống của chúng ngã quỵ thì không hề phát ra âm thanh gì cả, phần lớn zombie đều đang chú ý đến hai chiếc xe.
Triệu Bác Văn thúc giục Trương Hải Châu: “Nhanh lên! Nhanh lấy vàng ra đây, chúng ta cũng phải mua mới được!”
Kể từ lúc đầu zombie rơi xuống đất thì hai người họ đã thấy hoảng sợ rồi! ! !
Lúc nãy Trương Hải Châu đã lục lọi hết túi của mình, thật ra lúc thu dọn hành lý cô ta không hề định mang vàng theo, nhưng lúc đó đầu lại bỗng nghĩ đến nhân viên chạy vặt mà mẹ Mỹ Tâm nhắc đến nên mới mang theo vài món bỏ vào trong túi.
May là tối qua nhớ đến chuyện này, nếu không thì hôm nay không cách nào cầu cứu thật rồi.
Hạ Hoài Tung và Lý Mật mua một lần tận hai mươi tấm danh thiếp.
Lúc Triệu Bác Văn đặt đơn thì chỉ viết có một tấm, nhưng sau khi thấy cách nhân viên họ làm việc thì vội vàng đặt thêm hai mươi tấm nữa, tổng cộng tất cả là hai mươi mốt tấm.
Khách hàng trong hai chiếc xe kia lấy được danh thiếp thì lập tức lật sang mặt sau, điền đơn đặt hàng theo như hướng dẫn sử dụng.
Chưa đến hai phút thì Lộ Dao đã nhận được thông báo có hai đơn hàng mới.
Cô vừa lắp đặt thiết bị thu tín hiệu khu vực quanh đường Xương Thịnh cách đây không lâu, mạng lưới nguyện lực vừa được phủ sóng nên nhân viên vẫn chưa kịp đến đây phát tờ rơi, đồng thời cũng chưa kịp sắp xếp nhân viên chạy vặt chuyên môn ở khu vực này.
Hai đơn hàng của Lý Mật và Triệu Bác Văn hoàn toàn là ngẫu nhiên, trùng hợp Lộ Dao và Lục Minh Tiêu cũng đang ở gần đây nên đã tiện tay giải quyết luôn.
Lộ Dao kéo bộ dao được buộc trên đùi mình ra, sợi dây đỏ đã tự quấn lấy cổ tay cô, cô đi về phía bên trái: “Em giải quyết bên này, bên kia giao cho anh đấy.”
Lộ Dao đi đến bên ngoài chiếc xe van kia, bảy con dao to bằng bàn tay lập tức bay ra khỏi vỏ, cô nắm chặt lấy một con dao, nhẹ nhàng cứa lên chiếc rào chắn bằng kim loại bên đường, ngay lập tức một âm thanh chói tai đã thu hút đám zombie đang tập trung vào chiếc xe gần đó.



Bạn cần đăng nhập để bình luận