Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 558 - "... Trông anh có vẻ hơi thất vọng thì phải?" 1



Chương 558 - "... Trông anh có vẻ hơi thất vọng thì phải?" 1




"... Trông anh có vẻ hơi thất vọng thì phải?" 1
Lộ Dao: "Sao lại bị ép lên sân thượng vậy?"
Tài xế: "Có cả trăm nghìn người nổi dậy đòi quyền lợi lận mà, bên công ty trò chơi có bồi thường đến chết cũng không nổi. Có khi chết còn dễ dàng hơn bồi thường ấy chứ."
Đoạn đường phía trước càng ngày càng đông đúc hơn, khắp nơi toàn người là người, xe cũng khó mà nhúc nhích nổi.
Thế nên Lộ Dao, Harold và Tù Ngọc bèn xuống xe giữa chừng, sau đó khó khăn chen lấn trong đám người hơn nửa tiếng đồng hồ mới coi như là đến được dưới tòa nhà Khoa học kỹ thuật.
Lộ Dao ngửa đầu nhìn lên phía trên. Tòa nhà Khoa học kỹ thuật này cao ít nhất là bảy mươi tầng. Nếu đứng ở tầng trên cùng nhìn xuống chắc chỉ thấy người bé bằng con kiến.
Harold: "Trên kia có bốn người đang đứng cạnh lan can."
Tù Ngọc: "Nếu bọn họ rớt xuống thật thì chút biện pháp cứu hộ này hoàn toàn không cứu được người."
Có mấy bảo vệ và nhân viên đội cứu hộ mặc đồng phục màu xanh da trời đang đứng dưới tầng. Bọn họ xua hết dân chúng xung quanh ra rồi trải đệm không khí xuống.
Người dân cứ luôn miệng kêu "Nhảy xuống đi, nhảy xuống đi". Đa số trước mặt bọn họ đều có một màn hình nhỏ trôi lơ lửng, hình ảnh trên đó là bốn người đàn ông mặt mày tái nhợt đang đứng trên lan can.
Phía sau bốn người này cũng có mấy nhân viên cứu hộ đang bày trận đợi sẵn tích cực khuyên nhủ bọn họ. Tình hình đang rất căng thẳng.
Lộ Dao đứng trong đám người cảm nhận được sự điên cuồng không thể nào ngăn chặn được.
Có nhảy từ trên kia xuống thì cũng sẽ như một giọt nước rơi xuống biển thôi, không thể dấy lên được chút sóng gió nào. Mà sự cố xảy ra ở phố U Linh cũng sẽ không vì vậy mà kết thúc.
Lộ Dao còn thấy được một khuôn mặt quen thuộc trong bốn người trên kia nữa.
Đó là Bùi Tất, người đã từng trở thành nhân viên làm việc trong cửa hàng cô, lúc chia tay còn nói hẹn gặp lại cô nữa, thế mà bây giờ anh ta lại đang đứng trên sân thượng với tinh thần sa sút, từ sâu trong đôi mắt hiện rõ vẻ tuyệt vọng và mệt mỏi.
Lộ Dao quay đầu lại nói với Harold và Tù Ngọc: "Tôi lên tầng xem sao, hai người ở lại đây xem tình hình mà hành động nhé."
Các nhân viên an ninh chuyên nghiệp đã phong tỏa hết cửa tòa nhà Khoa học kỹ thuật để ngăn không cho dân chúng quá khích vọt vào đây. Thế nên Lộ Dao bị chặn trong đám người tiến lên không được mà lùi lại cũng chẳng xong.
Trên sân thượng, Bùi Tất, Hạ Bạch Hành và hai nhân viên vận hành nữa đang đứng ngay cạnh lan can, trong tai tràn đầy những âm thanh hô hào tức giận của người chơi: Nhảy xuống đi, nhảy xuống đi, nhảy xuống đi!
Hai tay Hạ Bạch Hành nắm chặt lấy quần, vẻ mặt đầy đau khổ, giãy giụa và mê man.
Bùi Tất đứng cách Hạ Bạch Hành không xa. Anh ta mới xuất viện chưa lâu nên cơ thể chưa hồi phục hoàn toàn. Lúc này mồ hôi đang chảy dọc xuống gò má tái nhợt như giấy.
Ánh hoàng hôn từ từ buông xuống, gió đêm nhẹ nhàng phất qua mặt mang theo sự mát mẻ thoải mái. Bùi Tất hoảng hốt nheo mắt lại. Dường như anh ta nghe thấy tiếng chim bồ câu vỗ cánh từ xa như thể đang bay lại đây vậy.
Bùi Tất chợt đổ người về phía trước.
Vẻ mặt các nhân viên cứu hộ đứng sau lưng Bùi Tất lập tức thay đổi. Bọn họ vội vàng sải bước thật nhanh tiến lên.
Khuôn mặt tái nhợt của Hạ Bạch Hành chậm rãi quay sang bên cạnh nhìn, sau đó như bị thứ gì đó đẩy nhẹ từ phía sau một cái.
Giây tiếp theo, bên tai anh ta chỉ còn lại tiếng gió. Anh ta như một cục đá nặng nề không ngừng chìm xuống dưới.
Ầm...
Chập tối một ngày hè, chai nước ngọt được vặn mở, tiếng nước chảy ùng ục vào ly từ từ vang lên.
"Harold! Tù Ngọc!"
Lộ Dao cúi người quỳ xuống bên cửa sổ sát đất đã vỡ tan tành ở tầng mười lăm rồi gọi to, bàn tay cố gắng nắm lấy ma trượng Cửu Bảo.
Đầu còn lại của ma trượng đang móc lấy cổ áo vest của Bùi Tất. Lộ Dao cố hết sức dựng ma trượng dậy để kéo người lên.
Vừa rồi cô lãng phí quá nhiều thời gian dưới tầng, cuối cùng phải dùng chút thủ đoạn mới chạy vào được. Không ngờ hệ thống an ninh trong tòa nhà này còn nghiêm ngặt hơn cả bên ngoài, ngay cả thang máy cũng phải quét mặt, vân tay và mống mắt mới dùng được.
Cô bất đắc dĩ phải chọn cách leo thang bộ, còn vừa leo vừa dùng vòng tay u linh liên lạc với Nhậm Do kể lại cho cậu ta biết tình huống bên ngoài.
Người dân thành phố Minh Nhật có thể dùng livestream để theo dõi tình hình trên sân thượng tòa nhà Khoa học kỹ thuật.



Bạn cần đăng nhập để bình luận