Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 356 - Đồ thay thế 2



Chương 356 - Đồ thay thế 2




Đồ thay thế 2
Lộ Dao ngơ ngác chẳng hiểu gì.
Phong cách kể chuyện của tiên tử đúng là cực hợp với Yêu Hoàng.
Lục Dao: "Cho nên thực ra người hắn yêu không phải là ta."
Lộ Dao: "..."
Nghe một đoạn dài như vậy rồi nhưng Lộ Dao vẫn chưa hiểu tại sao mình lại bị đưa vào tầm ngắm.
Nhưng cô không nhúc nhích được nên chỉ đành nghe tiếp.
"Nhưng vì hắn nên ta mới có trái tim." Lục Dao ngẩng đầu lên: "Ba trăm năm trước, cuối cùng ta cũng có cơ hội xuống trần gian. Vốn là bọn ta sẽ gặp nhau, cũng sẽ không bỏ lỡ nhau. Thế nhưng lúc gặp lại thì hắn có bình hoa mới rồi."
"..." Lộ Dao chớp mắt lia lịa, láng máng nhận ra rằng câu chuyện đang đi chệch đường ray.
Mới đầu cô tưởng người trong lòng tiên tử là Cơ Trang tóc bạch kim tóc đỏ nhưng càng nghe lại càng thấy quái lạ.
Nếu là Cơ Trang thì ba trăm năm trước bọn họ đã gặp nhau, hơn nữa đã yêu nhau rồi mới đúng chứ, sao cô tiên tử này lại nói là bỏ lỡ nhau?
Còn cái "bình hoa mới" kia là ám chỉ gì vậy? Không phải chỉ cô đấy chứ?
Lộ Dao hít vào một hơi thật sâu, cố gắng lấy lại bình tĩnh. Cô nghĩ rất có thể đây là hoa đào nát của Trạch Duyên rồi.
Lục Dao kề sát lại sờ sờ mặt Lộ Dao: "Đúng là ngươi rất giống ta, tiếc rằng cũng chỉ là đồ thay thế mà thôi."
... Cuối cùng vẫn không thể thoát được số phận bị thay thế, hơn nữa còn có khả năng biến thành một cái bình chứa.
Tay Lục Dao chậm rãi dời xuống phía dưới rồi dừng lại trên tim Lộ Dao.
Nàng ta cảm thấy gấu trúc yêu quá chướng mắt nên kéo cậu nhóc ra khỏi lòng Lộ Dao rồi vứt qua một bên. Sau đó ngón tay nàng ta dần biến thành một rễ cây xanh biếc, chậm rãi cắm vào ngực Lộ Dao khiến máu tươi phun trào.
"Yên tâm, sẽ không đau lắm đâu." Nàng ta nói rất tự nhiên, trong khi đôi mắt lại sáng bừng lên: "Mấy hôm trước khi đến đây, ta đã đứng trong bóng tối quan sát ngươi mở quán và xử lý những chuyện lặt vặt. Quả thật ngươi không giống những Nhân tộc mà ta đã từng gặp trước kia. Ta chỉ tò mò ngươi có gì đặc biệt hơn người khác mà thôi."
"..." Lộ Dao nhíu chặt mày, cảm thấy ngực lạnh buốt. Rất nhiều hình ảnh chợt xuất hiện trong đầu cùng một lúc khiến cô choáng váng, mắt hoa cả lên, đầu nhức như sắp nứt ra.
Thời gian như bị nén lại trôi vô cùng chậm chạp, âm thanh vang đội xa xăm không ngừng quấy nhiễu tai Lộ Dao, trước mắt cô chỉ còn lại màu máu, không thể nhìn rõ bất cứ thứ gì, cơ thể lại như nặng tựa nghìn cân chìm sâu xuống đáy biển.
Lộ Dao bắt đầu mất đi ý thức, các giác quan cũng dần mất đi, cuối cùng cô nhắm mắt lại.
Nhưng Lục Dao lại như sực tỉnh đón lấy Lộ Dao đã ngất xỉu, mặt đầy vẻ ngạc nhiên.
Hóa ra là vậy.
Nàng ta nhìn Lộ Dao bằng ánh mắt phức tạp rồi khép năm ngón tay lại đâm thẳng về phía cổ cô.
Hùng An An nóng nảy trợn to mắt, cố gắng muốn phá vỡ cấm chế.
Tiếc rằng cậu nhóc vẫn còn là gấu trúc con, tu vi yếu kém nên chỉ có thể nằm cứng đờ trên mặt đất.
Lúc ngón tay Lục Dao đâm vào cổ Lộ Dao, máu tươi rỉ ra nhưng nàng ta không thể đâm vào thêm được nữa. Thấy vậy, vẻ lạnh lùng chợt lóe lên trong mắt nàng ta.
Lục Dao thử đi thử lại mấy lần nhưng vẫn không thể nào làm Lộ Dao bị thương được.
Đúng lúc này, Truyền Âm ngọc phù Lộ Dao cất trong túi áo chợt sáng lên.
Lục Dao móc ra nhấn mở, giọng nói của Giảo Nương truyền ra ngay sau đó.
"Bà chủ, có một đan tu tới quán nói đưa đan dược hồi trước hẹn làm cho ngươi tới."
Lục Dao: "Được, ta về ngay đây."
Nàng ta đã điều chỉnh giọng nói thành giọng của Lộ Dao nên Giảo Nương không phát hiện ra có gì không ổn.
Sau khi đặt Truyền Âm ngọc phù xuống, Lục Dao quan sát Lộ Dao tỉ mỉ, không chỉ lấy đi Truyền Âm ngọc phù và điện thoại di động mà còn muốn lấy cả bông tai của cô nữa. Có điều nàng ta còn chưa kịp chạm vào, đóa sen màu vàng đã phun ra tia sét từ chối.
Nàng ta cảm thấy chiếc vòng tay ngọc trai đen trên cổ tay Lộ Dao cũng khá thu hút sự chú ý nên muốn lấy xuống nhưng nó cứ như pháp khí đã nhận chủ vậy, hoàn toàn không nhúc nhích.
Lục Dao thử mấy lần không được đành từ bỏ. Nàng ta lấy một món pháp khí từ túi càn khôn bên hông ra nhét Hùng An An vào trước rồi mới bỏ Lộ Dao vào.
Nếu không thể giết được thì để đấy nuôi cũng chẳng sao.
Lục Dao đặt tay lên ngực, sợ là sợ trái tim này của nàng ta quấy phá thôi.
Nhưng không sao, nàng ta đã tìm được chuyện thú vị để làm rồi.
Lục Dao xoay một vòng biến thành dáng vẻ Lộ Dao.
Lần này nàng ta biến ảo không sơ hở chút nào, phải nói là giống Lộ Dao y như đúc.
Lục Dao phất tay hủy hết trận pháp rồi chậm rãi đi về phía quán Internet Cafe ở cách đó không xa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận