Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 233 - Nhỏ mà có võ! 4



Chương 233 - Nhỏ mà có võ! 4




Nhỏ mà có võ! 4
Lưu Sinh vô tình nghe được cuộc đối thoại của hai người, bàn tay đang di chuột chợt khựng lại.
Chờ Trình Diệp đi rồi, Lộ Dao cầm bản vẽ ra sau quầy bar ngồi, chuẩn bị thức đêm làm việc.
Giải quyết được vấn đề bàn phím rồi thì mở rộng quy mô quán net mới có ý nghĩa chứ.
Đến lúc đó có thể các trò chơi, ứng dụng chat và những bộ phim giới hạn thời gian sẽ rất được chào đón cũng nên.
Thế giới mạng tập trung vào giao tiếp qua màn hình, thế nên bàn phím chính là vũ khí.
Nếu không thể chat chit trao đổi được thì còn ý nghĩa gì nữa.
Lộ Dao mở một cái bàn phím để không ra, cẩn thận mổ xẻ kết cấu và các bộ phận bên trong.
Chung Liên Gia chợt quay lại kéo kéo vạt áo cô.
Lộ Dao ngẩng đầu.
Anh ta hất cằm ra hiệu cho cô nhìn sang bên cạnh.
Chẳng biết Lưu Sinh đã đứng trước quầy bar từ bao giờ. Lúc này hắn đang nhìn chằm chằm cái bàn phím đã bị tháo rời trong tay Lộ Dao.
Lộ Dao vẫy tay với hắn một cái: "Tôi nghe nói cậu là Luyện Khí sư hả?"
Lưu Sinh hoàn hồn. Sau khi ý thức được cô đang nói chuyện với mình, hắn nhút nhát cúi đầu xuống: "Đồ ta làm ra rất vô dụng."
Lộ Dao: "Cái vòng xương rắn kia rất tốt mà, nhìn rất đẹp. Lúc đó tôi mới liếc nhìn một cái thôi nhưng nó đã chuẩn xác bắt được ánh mắt tôi rồi, lại còn có cơ quan nữa chứ. Ý tưởng của cậu rất thú vị."
Lưu Sinh cụp mắt xuống, xấu hổ lắc đầu lia lịa.
Nhân tộc này thật tốt bụng.
Lộ Dao giơ bản vẽ bàn phím chuyên dụng cho yêu lên trước mặt hắn: "Tôi và đồng nghiệp đang nghiên cứu chế tạo bàn phím cho Yêu tộc sử dụng, chỉ là chúng tôi không biết quá nhiều về Yêu tộc. Cậu giúp chúng tôi xem qua bản vẽ này một chút được không?"
Lưu Sinh ngẩng phắt đầu lên, con ngươi màu hổ phách lóe sáng: "... Ta cũng làm được sao?"
Lộ Dao gật đầu chắc nịch: "Tất nhiên là làm được rồi."
Cô biết dùng ma pháp chế tạo vật phẩm. Sau khi có được chúc phúc của nữ thần Fulla, cô đã tự tay chế tạo rất nhiều thứ rồi.
Thế nên nếu dùng ánh mắt của một người luyện khí nghiệp dư biết làm không ít thứ để đánh giá thì cô cảm thấy tài nghệ luyện khí của Lưu Sinh không hề kém cỏi chút nào.
Ít nhất hắn cũng có thể làm cố vấn Yêu tộc, hỗ trợ kiểm định xem kết cấu bàn phím đã hợp lý hay chưa.
Chung Liên Gia đang trông quầy bar nghe bà chủ nghiêm túc thảo luận về bàn phím luyện chế với tiểu yêu kia.
Đêm dài nhàm chán, lại không muốn chơi game nên anh ta vào nhóm chat nói chuyện.
[Quán Internet Cafe vượt thời không - Chung Liên Gia: Bà chủ đang thảo luận với một Luyện Khí sư Yêu tộc về phương án luyện chế bàn phím.]
[Cửa hàng Lông Xù - Chu Tố: Mới đó mà đã có đồng nghiệp Yêu tộc rồi à?]
[Trung tâm bổ túc trẻ em - Bạch Di: Lót dép hóng đồng nghiệp mới nhậm chức.]
[Khách sạn suối nước nóng - Cơ Thanh Nghiên: Nhanh vậy sao? Thế có phải chúng ta có thể đặt hy vọng vào việc nhờ đồng nghiệp Yêu tộc mua đồ hộ rồi không?]
[Rạp chiếu phim vượt thời không - Cao Mộng: Ví tiền của phú bà, ước mơ mà tôi với mãi không tới!]
[Cửa hàng Lông Xù - Lệ Lệ: Đồ ăn ngon!!!]
...
Phủ thành chủ, Lưu Tiên thành.
Trời đang dần hửng sáng, hai hộ vệ đứng canh cửa quay sang tám chuyện với nhau.
"Một khắc nữa là đến giờ thay ca. Cuối cùng ta cũng cố gắng được đến khi trời sáng."
"Lúc nãy đám sẻ tinh đưa hai trục cuốn truyền tống tới. Lát nữa chúng ta cùng ra ngoài nhé?"
"Đi đâu cơ?"
"Còn đi đâu được nữa? Núi Bất Tiên đấy. Chẳng phải gần đây bên đó có một quán mới sao? Ngươi chưa nghe chuyện này à?"
"Là... Là cái nơi mà mọi người gọi là... Quán Internet Cafe ấy hả?"
"Đúng thế, là nó đó. Ta nghe nói nếu không có trục cuốn đặc chế thì sẽ không tìm được ra nơi đó đâu. Nghe bí ẩn ghê."
"Ta cũng có nghe người ta nói rằng vị trí quán kia không dễ tìm cho lắm nhưng ngốn nhiều linh thạch hơn cả đan dược và phú chú nữa. Bà chủ còn là một cô nương Nhân tộc."
Hộ vệ còn lại ngẩng đầu lên nói: "Ta có phiếu ưu đãi. Đám sẻ tinh tiết lộ rằng gần đây quán đang có hoạt động dùng một phiếu miễn phí lên mạng ba ngày, không cần trả linh thạch đâu."
"Đám sẻ tinh kia ngay cả hóa hình còn chưa hóa nổi mà sao lấy được mấy thứ đó vậy?"
"Chúng nó sống ở núi Bất Tiên mà, chắc là nhặt được thôi."
...
Cơ Trang đang ngồi trong nhà thủy tạ, tay cầm thức ăn cho cá.
Đêm qua hắn ta và Vũ Lăng uống rượu với nhau.
Đến khi trời sáng, Vũ Lăng đã say mèm nhưng hắn ta thì lại tỉnh như sáo.
Sương sớm còn chưa tan hắn ta đã đứng dậy đi cho cá ăn rồi.
Không ngờ lại nghe được một tin đồn thú vị như vậy.



Bạn cần đăng nhập để bình luận