Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1101 -



Chương 1101 -



Hachi thất thần mất một lúc, lúc ngẩng đầu lên lần nữa thì cái bóng trước mắt lúc nãy đã biến mất.Cậu ta nghiêng đầu muốn nhìn ra ngoài, bóng đen đó quá mờ, không nhìn rõ được gì, một khi bước ra khỏi khoảng cách nửa mét thì không thể thấy được dấu vết gì nữa.Hachi lập tức có cảm giác tức nghẹn như bị “tiền mất tật mang”, tốn mất bảy mươi nghìn tinh tệ để mua một thứ rách nát không biết là gì.Cậu ta tức giận quay người ngồi lên giường, lấy món đồ được gọi là sách trong chiếc túi ra một cách rất mạnh bạo, xé bỏ lớp bọc bên ngoài, loay hoay mất một lúc lâu, cuối cùng cũng phát hiện được bên trong có viết chữ.Hachi sững sờ, đột nhiên lại như nhặt được báu vật vậy.Nhưng dưới hoàn cảnh tối tăm như thế này thì cũng không thể đọc được những dòng chữ đó, nếu như có ánh sáng thì chẳng được bao lâu sẽ bị cai ngục và bạn tù phát hiện.Đột nhiên Hachi nhìn thấy chiếc túi kỳ lạ bị mình ném dưới gầm giường, nó còn đen hơn cả màn đêm tĩnh lặng bây giờ nữa, nằm dưới mặt đất thì trông như một miếng gạch có màu hơi khác với nền nhà thôi.Hachi nhặt túi giấy đó lên, thò ngón tay vào trong thử, sau đó mở lòng bàn tay ra chiếu sáng bên trong, không ngờ ánh sáng lại không hề lọt ra ngoài.Thứ đồ chơi vô bổ này lại có tác dụng thật, thấy thế cơn giận trong lòng Hachi cũng dần biến mất.Cậu ta mở quyển sách ra nhét vào trong túi giấy, ngồi xếp bằng, đưa lưng về phía lá chắn laser, một tay nhét vào túi để chiếu sáng mặt sách, híp mắt lại để đọc những dòng chữ trong đó.Vừa bắt đầu được vài dòng là đã không dừng lại được, những hàng chữ nằm ngay hàng thẳng lối trên trang giấy mỏng xuyên thấu, nhưng nó lại tạo ra một thế giới khổng lồ ngay trước mắt cậu ta, cái đầu nặng nề kia như được kích hoạt, không kìm chế được mà muốn khiêu vũ với những con chữ kia.…Sau khi thuận lợi bán được quyển đầu tiên, Lộ Dao lại tiếp tục tìm kiếm khách hàng tiếp theo.Giọng nói của Harold và hệ thống hiện thực hóa ước mơ đồng thời vang lên bên tai Lộ Dao: “Sao cô biết tù nhân lúc nãy sẽ đồng ý mua sách thế?”Lộ Dao khựng lại, quan sát hai bên nhà giam thông qua lớp bóng đen mỏng tanh, tiện miệng đáp hai người họ: “Cơ thể người máy của khách hàng ấy rất đắt.”Harold và hệ thống hiện thực hóa ước mơ lập túc hiểu ra, lúc này không khỏi thầm than đôi mắt của bà chủ đúng là tinh tường.Gần đây Lộ Dao bắt đầu tìm hiểu các kiến thức liên quan đến kỹ thuật máy móc, lần trước ra khỏi đảo Quán đã thu thập rất nhiều tư liệu, thêm vào đó lại có năng lực của Mặc Chúc hỗ trợ nên Lộ Dao nắm bắt những kiến thức liên quan đến khoáng sản và và chiết xuất khoảng thạch rất nhanh chóng.Bên ngoài cơ thể người máy của Hachi rất tinh xảo, các chi tiết bên trên cũng rất phong phú, khung máy bên ngoài đều được làm bằng loại thép rất hiếm trong tinh vực này.Cơ thể người máy của cậu ta không rẻ hơn cơ thể được đặt làm của kỵ sĩ đâu.Có lẽ trước khi bị bắt vào đây, Hachi là một người có điều kiện kinh tế không tệ.Đảo Quán rất thần bí, cũng rất nghiêm ngặt với tù nhân, nhưng cũng giống như những nhà giam bình thường khác, đều có thời gian thăm nuôi giới hạn, cũng cho phép người thân của tù nhân gửi tiền từ ngoài vào.Người máy không có quá nhiều nhu cầu sinh lý như người nguyên sinh, nhưng vẫn phải bảo trì cơ thể người máy định kỳ, còn cần thường xuyên tra dầu bôi trơn cho các khớp máy, tất cả đều cần tiền.Những bộ phận máy móc trên phần đầu của vị khách hàng lúc nãy đều là linh kiện mới nhất, có lẽ gần đây đã từng bảo trì.Không cần suy nghĩ gì nhiều, tên này chắc chắn là một người rất có tiền.Lộ Dao chỉ thông qua một vài chi tiết như thế đã có thể chọn ra khách hàng có khả năng sẽ mua sách của họ, dù sao thời gian của họ cũng có hạn, hơn nữa đi lại như thế cũng rất nguy hiểm.Hệ thống hiện thực hóa ước mơ thở dài: “Kiếp trước có lẽ cô là một đài sen tinh, sao lại có nhiều mắt để nhìn mọi thứ như vậy chứ! ! !”Lộ Dao không nhịn được bật cười: “Tôi cũng từng muốn làm một người tốt mà.”Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: “Cô của bây giờ rất tốt mà.”Lộ Dao chỉ cười, không nói gì thêm.Hiện tại cô cũng được xem là người tốt nhỉ.Đột nhiên bên trái dãy hành lang có một tù nhân lên tiếng hỏi: “Ban nãy cô đưa cái gì cho Hachi thế? Tôi cũng muốn! Bao nhiêu tiền cũng được! ! !”



Bạn cần đăng nhập để bình luận