Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1126 -



Chương 1126 -



Có độc giả chứng thực rằng sức hút của quyển [Chúa Tể Của Những Chiếc Nhẫn] này không chỉ nằm ở nội dung phong phú mà còn nằm ở thế giới trong sách cực kỳ sáng tạo kia nữa. Nội dung của điều bất ngờ mà bà chủ nói vẫn chưa được bật mí nên hiện đang có vô số cư dân mạng tò mò muốn biết, thế là bọn họ không nhịn được nữa mà lén lút đặt sách.Với giá chưa đến bốn trăm nghìn mà mua được một quyển sách chẳng khác gì không gian cá nhân có thể mang theo bên mình. Lúc tâm trạng không tốt, nội tâm hiu quạnh, đau khổ mất kiềm chế thì có thể mở sách ra và hoà mình vào thế giới phiêu lưu vừa mạo hiểm vừa thú vị đó. Không cần quang não, chẳng cần bất kỳ dụng cụ khôi phục giác quan nguyên sinh nào, cũng không phải suy nghĩ tính toán gì.Mấy ngày qua, những tranh luận liên quan đến giá bán ngất trời của quyển sách này dần biến mất.Ở hành tinh chết, Dius chợt mở mắt ra.Ducer đang đứng im không nhúc nhích cách khoang chữa bệnh không xa.Dius mỏi mệt chớp mắt một cái sau đó đẩy quyển sách trước mặt ra và giơ tay níu lấy cổ. Mấy ống dẫn gắn lên cánh tay và ngực bị anh ta giật mạnh ra rồi vứt ra ngoài khoang. Dius chống tay xuống hai bên khoang chữa bệnh rồi chậm rãi đứng dậy.Dịch dinh dưỡng dinh nhớp đậm đặc như nước mũi khiến Dius tốn chút thời gian mới đứng dậy được, sau đó anh ta bước ra khỏi khoang chữa bệnh.Sau khi ý thức thoát khỏi vòng xoáy bất ngờ của quyển sách mới mua, Ducer vừa hoàn hồn đã thấy một vệt nước đặc quánh trên nền nhà, trong phòng tắm cuối thư phòng lại truyền ra tiếng nước chảy.Dius!Ducer bước nhanh về phía phòng tắm, đang định gõ cửa thì cửa đã bị kéo từ bên trong ra. Dius khoác khăn lông bước ra ngoài, mái tóc vẫn còn ướt đẫm.Ducer hốt hoảng nói: "Anh đã thấy điều bất ngờ trong quyển sách đó chưa?! Là cô ta! Chắc chắn là cô ta! Bà chủ tiệm sách kia biết bí mật của chúng ta! Từ bao giờ..."Dius đi vòng qua Ducer tiến về phía phòng ngủ, giọng nói trầm thấp nghe rất bình tĩnh: "Chuẩn bị đi, hai mươi phút nữa chúng ta sẽ lên đường tới đảo Quán."Ducer: "Anh muốn đích thân đi bắt cô ta à?"Chỉ trong ba ngày ngắn ngủi, lượng tiêu thụ của [Chúa Tể Của Những Chiếc Nhẫn] đã vượt qua con số một trăm nghìn. Dù tỷ lệ người bị chấn động bởi điều bất ngờ ẩn dấu trong sách là 1% thì cũng sẽ có chừng 10% người bình thường biết đến chuyện nhà máy đồ đóng hộp.Cần phải hao phí gấp mấy lần, thậm chí cả mấy chục lần mới giải quyết được vấn đề của nhà máy đồ đóng hộp.Ducer chỉ cần nghĩ qua cảnh đó thôi là đã cảm thấy da đầu tê rần rồi.Gã thà dùng tay không bắt hải thú ở biển chết còn hơn là đối mặt với cuộc tấn công của dư luận.Dius lấy một bộ đồng phục mới tinh từ trong tủ quần áo ra từ từ mặc vào rồi nói: "Không phải, tôi muốn đích thân đi nghênh đón cô ấy."Ducer: "Nghênh đón ư?"Sâu thẳm trong đôi mắt xanh biếc của Dius loé lên nhưng anh ta không nói gì thêm.Anh ta vốn đang vùi mình ngõ cụt để tự an ủi bản thân, không ngờ sáu mươi năm sau lại đột nhiên nhận được lời đáp lại.Giữa vũ trụ mênh mông, chỉ có cô đáp lại nguyện vọng của anh ta. Cô xứng đáng được nghênh đón bằng nghi lễ cao quý nhất.Ducer nhắm mắt nói lại lần nữa: "Vị trí của đảo Quán quá đặc biệt. Người của chúng ta còn chưa tìm ra vị trí cụ thể."Dius đi ra ngoài luôn, cả đầu cũng chẳng thèm quay lại: "Không sao, tôi biết nó ở đâu."Ducer ngơ ngác: "Đã gần sáu mươi năm rồi anh có chui ra đâu? Sao biết được?"...Lúc này ở khu một đảo Quán, cửa phòng làm việc bị người bên trong kéo ra. Nhìn thấy trưởng nhà giam, cai ngục thư ký vội vàng đứng dậy chào.Bước chân của trưởng nhà giam hơi khựng lại chốc lát: "0102, 0105, theo tôi ra ngoài một chuyến."0105 lập tức đứng dậy, tiện tay kéo cái túi gần đó lại che khuất quyển sách còn chưa kịp khép: "Vâng."Thấy một góc quyển sách, trưởng nhà giam lững thững đi tới hỏi: "Sách của tiệm sách à?"Sau mấy giây hoảng hốt vì làm việc riêng trong giờ làm việc bị cấp trên bắt tại chỗ, 0105 bày ra vẻ bình tĩnh đáp: "Thưa vâng."Trưởng nhà giam đẩy cái túi bên trên ra, không ngờ bên dưới lại là quyển [Chúa Tể Của Những Chiếc Nhẫn] đang làm mưa làm gió trong cuộc sống của cai ngục và phạm nhân đảo Quán thời gian gần đây.0105 đã đọc đến quyển cuối cùng rồi. Trưởng nhà giam thuận miệng hỏi: "Cậu nhìn thấy điều bất ngờ chưa?"0105 đau khổ lắc đầu: "Chưa ạ, tôi đã tìm nhiều lần lắm rồi, 02 03 04 đều đã tìm thấy, chỉ còn mỗi tôi là chưa kích hoạt được điều bất ngờ ẩn giấu đó nữa thôi."0102, 0103, 0104 hơi cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào trưởng nhà giam.0105 là cai ngục thư ký vừa được đề bạt lên gần đây, giá trị tinh thần cấp 5S, đứng đầu trong bài kiểm tra năng lực thực chiến, thực lực không chê vào đâu được. Nhưng hình như tất cả gen của anh ta tập hợp hết lên việc tăng sức mạnh rồi thì phải, dẫn đến việc anh ta đần độn chẳng có mắt nhìn chút nào, trong lúc làm việc thì rất có nề nếp nhưng trừ làm việc ra thì lúc nào cũng đần đần.



Bạn cần đăng nhập để bình luận