Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 951 -



Chương 951 -




Trong một năm gần đây rạp chiếu phim vượt thời không đã mua lại khá nhiều bản quyền phim, trong đó có không ít tác phẩm được phối hợp tuyên truyền với tiệm sách, cũng không cần tiêu tiền vào chỗ khác nữa.
Lộ Dao kiên nhẫn nghe hết ý kiến của mọi người rồi uyển chuyển từ chối.
“Trong một thế giới mà trải nghiệm nghe nhìn được xem trọng đến mức cực hạn như thế thì mọi thứ đều thay đổi rất nhanh, đặc biệt là với tốc độ tiếp nhận thông tin như hiện nay. Có thể nói sách là một sự tồn tại có hướng phát triển hoàn toàn trái ngược với thế giới này, nó quá chậm, có thể ví như một dòng sông tĩnh lặng xuôi theo dòng, vừa chậm rãi, vừa lặng lẽ.
“Có nhiều lúc tôi nghĩ, nếu như cửa hàng mới không phải nằm trong căn nhà giam cực kỳ thiếu thốn các loại hình giải trí như thế giới này thì sợ sẽ không thể tồn tại được mất. Cách bạn biểu đạt suy nghĩ sẽ ảnh hưởng đến nội dung mà bạn muốn thể hiện*.”
(*) Trích dẫn từ quyển Tự Gây Cười Cho Chính Mình Đến Chết.
“Ban đầu lúc tiệm sách mới khai trương, tôi đã bỏ hết tất cả những quảng cáo tuyên truyền tiện lợi và bắt mắt, bởi những thứ đó sẽ phá huỷ hình tượng vốn có của sách. Có thể suy nghĩ này rất dại dột nhưng lần này tôi vẫn muốn lợi dụng sức hấp dẫn từ chính ngôn từ để thu hút khách hàng.”
Nhân viên dần hiểu được suy nghĩ của Lộ Dao nên bắt đầu thảo luận theo hướng này, cuối cùng cũng đã giải quyết xong kế hoạch livestream.
Tiếp đó là chuẩn bị về mặt kỹ thuật, do phải tuân theo quy tắc bảo mật của đảo Quán nên không thể để khách hàng lộ mặt trong quá trình livestream, cho dù chỉ là đặc điểm trên cơ thể người máy cũng không được.
Điều kiện này thật sự không còn gì để nói, nhưng cũng không còn cách nào, muốn ăn được cái bánh này thì bắt buộc phải làm theo quy tắc của đảo Quán.
Lộ Dao cẩn thận nghiên cứu số tư liệu livestream mà 0815 gửi, chẳng trách nhân khí livestream lại tụt dốc không phanh như thế, hình ảnh bị làm mờ quá đà, có những lúc ngay cả mặt của streamer cũng mờ mờ ảo ảo như một bức tranh khảm đá, thật sự không biết nói gì hơn.
Lộ Dao nhờ nhóm lập trình viên viết ra một phần mềm hỗ trợ cho livestream, cô muốn tiến hành thống nhất làm mờ cho khách hàng, đồng thời thiết lập một vài mối quan hệ giữa người xem online và khách hàng offline.
Rõ ràng livestream trong thời đại tinh tế rất thú vị và có thể tương tác với nhau, cô không muốn vì những hạn chế của quy tắc bảo mật kia mà xoá bỏ những đặc điểm riêng này.
Kinh nghiệm mở tiệm của bà chủ thật sự rất phong phú, lúc cô nói ra ý tưởng của mình thì hầu như đều là những kế hoạch rất quen thuộc.
Bản thân cô là người trong cuộc nên cũng hiểu rõ tình hình của cửa tiệm này hơn những nhân viên khác, thảo luận được một lúc thì hướng suy nghĩ của mọi người dần đi theo logic của cô, họ trao đổi sâu hơn về các hạn chế và một số chi tiết về mặt kỹ thuật, những chỗ thiếu sót đều được bà chủ chỉ ra nên cuộc họp này không diễn ra cũng không lâu lắm.
Nhân viên bước ra khỏi phòng họp, ai về cửa hàng người nấy, sau khi thảo luận xong thì tiếp tục thúc tiến công việc.
Lộ Dao về khách sạn suối nước nóng một chuyến, kiểm tra xung quanh một lượt rồi đến ăn tối với Bất Độc.
Sau khi ăn xong, Lộ Dao đưa Bất Độc và Hắc Thứ ra ngoài đi dạo để tiêu cơm, sau đó lại đến khe cây có gai để tìm heo rừng, thực hiện lời hứa trước đây đã nói với Hắc Thứ.
Một tiếng sau, một người lớn dắt theo hai đứa nhỏ bắt heo xong quay về, Lộ Dao đưa Bất Độc về phòng, kể chuyện để dỗ cậu ngủ, sau khi cậu nhóc ngủ say rồi mới đứng dậy ra ngoài kiểm tra các cửa hàng khác.
Lộ Dao dạo một vòng hết các cửa hàng của khu phố thương mại, lúc về đến tiệm sách đã là nửa đêm.
Lộ Dao vừa bước vào tiệm thì quang não đã thông báo có tin nhắn đến.
0815 gửi cho cô một tệp tài liệu xem như câu trả lời.
Phía quản lý khu tám sẽ phối hợp hoàn toàn với dự án livestream của tiệm sách, đồng thời đồng ý toàn bộ điều kiện mà Lộ Dao đề ra, bao gồm cả việc xây dựng trạm vận chuyển.



Bạn cần đăng nhập để bình luận