Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1371 -



Chương 1371 -



Gai nhọn đột nhiên hiện đầy trên cái bóng đã biến thành những sợi dây mềm dẻo, đâm mạnh vào da thịt Trục Phồn khiến máu phun ra. Số máu đó bị cái bóng chậm rãi hấp thụ.Lộ Dao đến gần, đưa tay túm lấy cằm Trục Phồn bắt cô ta phải ngẩng đầu lên: "Yên tâm, bổn thần sẽ tự đi tìm ông ta, có điều trước đó bổn thần phải thanh toán nợ cũ giữa chúng ta cái đã."Thấy Trục Phồn chịu nhục, Kim Việt lập tức bay xuống đánh về phía Lộ Dao, đồng thời nhanh chóng viết phù chú lên quyển sách màu vàng mình cầm trên tay.Chẳng qua anh ta còn chưa kịp viết xong, cái bóng đã xông tới xuyên thủng cả sách lẫn bàn tay anh ta.Cái bóng bay lên, hất tung cả người Kim Việt khiến anh ta va mạnh vào cánh cửa trắng tinh của đại điện xét xử.Máu tươi phun ra tạo thành những đóa hoa đẹp mắt.Lộ Dao không nhìn Kim Việt mà khom lưng rút thần lực màu vàng ra khỏi người Trục Phồn, sau đó nghiền nát chúng bằng đầu ngón tay: "Từ nay về sau bổn thần sẽ tiếp quản thần vị Tinh Thần của cô. Dù là thần vực của bổn thần hay ba nghìn thế giới, nếu thần linh muốn ra vào thì cái giá phải trả sẽ không chỉ là mười triệu đâu."Dù là chuyện đi qua Tinh Môn tiến vào Vùng đất vô thần phải trả phí, chuyện tự tiện vay tiền mở cửa hàng mà không báo trước cho cô biết khi ở tinh vực, hay chuyện ép cô phải giết người ở thế giới Vô Thường, cuối cùng cô cũng tìm được một trong những kẻ đầu sỏ luôn ác ý ngáng đường mình suốt ba năm qua.Trục Phồn bị đè dưới đất không nhúc nhích nổi, trán ứa đầy mồ hôi. Có vẻ như cuối cùng cô ta cũng nhận ra người trước mặt không còn là phàm linh chỉ biết ngoan ngoãn làm nhiệm vụ, dù bị làm khó cỡ nào cũng chỉ có thể kiềm chế cơn giận mà khom lưng cúi đầu như trước nữa.Thành thần nhiều năm, cô ta chưa từng mất mặt như này bao giờ, huống chi xung quanh còn có rất nhiều phàm linh chứng kiến.Trục Phồn quay mặt đi chỗ khác rồi phun ra một câu đầy ác ý: "Dù có leo được lên thần vị chí cao thì sao nào? Ma chủng Xá Thiên mà cô thích cũng vì cô mà chết. Phạm Thiên là vị thần vĩnh viễn không bao giờ ngã xuống của Thần Ma giới. Chắc chắn ngài sẽ tự tay nghiền nát thần cách của cô, tước đoạt thần vị của cô rồi đưa cô đến Ma đàm nằm ở sâu nhất Thâm Uyên. Cô sẽ không bao giờ gượng dậy nổi!"Lộ Dao hơi dồn sức vào tay khiến Trục Phồn mất khống chế phun ra một búng máu tươi, con ngươi nhạt màu lồi to như cá chết. Cô ta phải há miệng hít thở vì thiếu dưỡng khí.Lộ Dao buông tay và lui qua một bên.Trục Phồn quỳ rạp dưới đất, không gượng dậy nổi: "Cô..."Giọng Lộ Dao bình tĩnh như biển chết không dậy nổi một gợn sóng: "Ta cũng muốn biết sau khi một vị thần mất đi thần cách quay trở lại Thần Ma giới thì sẽ sinh tồn như thế nào. Nhờ cô chuyển lời lại cho Phạm Thiên rằng ít hôm nữa bổn thần sẽ quay lại lấy Thần Ma giới và đón tín đồ trung thành nhất của bổn thần về."Dứt lời, Lộ Dao nhấc tay vứt Trục Phồn đã mất đi cách và Kim Việt đang hôn mê chưa tỉnh vào Tinh Môn.Hôm nay Phạm Thiên không chỉ muốn lấy mạng Lục Minh Tiêu mà còn muốn dùng Lục Minh Tiêu để dụ dỗ cô vào Thần Ma giới. Chắc chắn Lục Minh Tiêu đang bị giấu ở một nơi nào đó giữa Thần Ma giới này.Sau khi quét sạch hai tên thần linh ngu xuẩn ngáng đường minh, Lộ Dao nhìn chúng thần và phàm linh đứng đầy đại điện mà không khỏi nhức đầu: "Phiên xét xử đã kết thúc, Thần Điện chí cao cũng chẳng còn ai, những phàm linh này nên xử lý như nào bây giờ?"Hôm nay phàm linh đã biết được quá nhiều chuyện, thêm một câu của cô nữa cũng chẳng sao.Phàm linh nãy giờ vui vẻ hóng hớt cuối cùng cũng bắt đầu lo lắng cho an nguy của bản thân.Nữ thần Vận Mệnh nói: "Xem ra Thần Điện chí cao sẽ không xía vào chuyện này nữa, vậy đưa toàn bộ bọn họ cho Tử Vong đi. Nghe nói cô có không ít sản nghiệp ở Vùng đất vong hồn, bây giờ bổ sung thêm những phàm linh này thì mấy trăm năm tiếp theo không sợ thiếu người."Phàm linh không ngờ mình lại bỗng nhiên nghe được lời đề nghị này. Giọng của nữ thần Vận Mệnh rất nghiêm túc, bọn họ không nghe ra bà ấy đang mỉa mai hay định làm thật.Bọn họ đã được chứng kiến cả phiên xét xử, cũng nhận ra sự chênh lệch sức mạnh giữa phàm linh và thần linh nên không khỏi run rẩy.



Bạn cần đăng nhập để bình luận