Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 425 - Tổ đội 2



Chương 425 - Tổ đội 2




Tổ đội 2
Lần trước Lộ Dao có nhắc đến những chuyện kỳ lạ của Lục Dao với Trạch Duyên nên anh đã bắt đầu điều tra những chuyện phía sau nàng ta.
Có thể chuyện này khá nghiêm trọng nên trước khi Đại Hội Tiên Ma diễn ra thì Trạch Duyên không hề về Ma vực, một ngày trước khi đại hội bắt đầu thì mới dùng Truyền Âm ngọc phù trò chuyện với Lộ Dao.
Lúc đó anh không nói mình đang ở đâu, chỉ nói vài chuyện lặt vặt với Lộ Dao, cuối cùng đã nói ra ba chữ.
“Ta thích nàng.”
Kể từ lần đi ngang qua Trung Đô thành đó thì hai người đã bắt đầu yêu nhau rồi.
Nhưng Lộ Dao lại vì chuyện chuẩn bị cho Đại Hội Tiên Ma nên bận rộn mãi.
Cô lại không phải là người thường xuyên nhắc đến những chuyện đó, bình thường thời gian hai người gặp mặt cũng không nhiều, Trạch Duyên cũng chưa từng nói những lời có ý rõ ràng như thế.
Lúc đó Lộ Dao chỉ cảm thấy hơi lạ, cô có hỏi thêm vài câu nữa nhưng Trạch Duyên lại không trả lời.
Sau đó lại qua thêm vài ngày thì Trạch Duyên lại xuất hiện ở đây, còn có Cơ Trang và Vũ Lăng nữa, chẳng lẽ Lục Dao cũng có mặt sao?
Tim Lộ Dao đập mạnh hơn, tiện tay giao Vũ Lăng cho Tiết Lễ rồi lấy ra kẹp tóc vảy rồng của Harold, xoa lên vảy rồng trên chiếc kẹp tóc.
Lập tức một cánh cửa không gian bất thình lình xuất hiện.
Vũ Lăng và Tiết Lễ kinh sợ.
Tiếng cánh cửa chuyển động vang lên, sau đó cửa vừa được mở ra thì một chàng trai mặc áo choàng đen, cột tóc đuôi ngựa bước ra.
Gương mặt Harold tròn vo, trong tay còn cầm theo một miếng xương, chân mày chau chặt lại: “Đang ăn cơm đấy, đừng nói là lại gọi tôi đi đưa thiệp mời nữa đấy nhé.”
Khoảng thời gian này Lộ Dao quá bận rộn nên đã mấy ngày không về tiệm nail, cô gọi Harold đến cũng là để làm chân sai vặt.
Hơn nữa tiệm của cô lại có thêm một con rồng nữa nên Harold cảm thấy khó chịu, vẫn còn đang giận đấy.
Lộ Dao tiến lên trước một bước, chỉ lên bầu trời: “Harold, đưa ta lên đó đi.”
Harold ngẩng đầu lên, gương mặt đanh lại làm rơi cục xương trong tay mình, sau đó hóa thành hình rồng, cúi đầu ngậm lấy Lộ Dao rồi ném lên lưng mình, đợi cô ngồi vững rồi mới vỗ cánh bay về phía cơn lốc xoáy tà khí đó.
Đây là lần đầu tiên Tiết Lễ và Vũ Lăng thấy được chân thân của Harold, trên gương mặt nghiêm túc của hai người họ pha lẫn thêm chút hoảng sợ.
Thì ra người làm của tiệm net là rồng à.
Chỉ là họ chưa từng thấy con rồng nào có hình dáng kỳ lạ như thế.
Vũ Lăng sững sờ mất một lúc lâu, thấy Lộ Dao ngày càng đến gần với bức tượng thần thì mới hoàn ồn về, thúc giục Tiết Lễ: “Liên Hoa tiên tử của Tiên tộc dùng số mệnh của lục giới làm vật tế, đã đọa ma thành thần rồi. Cơ Trang, Ma Tôn và bà chủ không ngăn được nàng ta đâu, nhanh chóng đi thông báo cho Tiên tộc đi.”
Tiết Lễ lắc đầu: “Trễ rồi. Nàng ta đã có thần cách, cho dù Tiên tộc có đến thì cũng không thể cứu vãn được tình hình.”
Vũ Lăng sốt ruột: “Vậy phải làm sao đây?”
Tiết Lễ: “Với luồng tà khí và lệ khí bá đạo như thế thì những cách bình thường đều vô dụng. Tà thần cũng giống như ma vậy, sống nhờ trái tim, sống nhờ dục vọng, sống nhờ tình cảm nên không thể tiêu diệt, chỉ có thể phong ấn.”
Mấy mươi ngàn năm trước cũng đã từng có tà thần giáng thế.
Nhưng đó là thời kỳ thượng cổ, trên thế gian vẫn còn rất nhiều người có sức mạnh của thần.
Chỉ một tà thần nhỏ nhoi như thế, các thần chỉ cần đưa ngón tay lên là có thể nghiền nát thành bụi rồi.
Nhưng nay đã hàng vạn năm trôi qua, chư thần đã không còn, sợ là thế gian sẽ phải đánh một trận sinh tử với tà thần lần nữa rồi.
Trong lòng Tiết Lễ đã có kết luận, hắn nhớ ra những gì Lộ Dao đã dặn dò khi ra ngoài này, đại khái đã đoán được suy nghĩ của cô.
Nhưng tiếc là cũng chỉ vô ích mà thôi.
---
Lộ Dao cưỡi bé rồng đen, không lâu sau đã bay đến giữa không trung.
Một chiếc lưới màu đỏ kỳ lạ rơi xuống núi Bất Tiên, như một tấm màn che vây lấy cả ngọn núi.
Mái tóc dài của Trạch Duyên được buộc cao lên, mặc bộ chiến giáp màu đen tuyền, liên chi màu vàng quấn lấy vũ khí trên tay anh, mũi kiếm không ngừng rỉ máu xuống.
Cơ Trang đứng đối diện Trạch Duyên, che chắn trước mặt bức tượng thần kia, bộ y phục màu đỏ của hắn ta dần loang ra một vệt máu đỏ sẫm, thanh trường kiếm trong tay đã gãy, đóa hoa sơn trà màu đỏ ở chuôi kiếm đã khô héo, sắc đỏ rực trên các cánh hoa nhạt dần đi, cánh hoa đỏ thắm dần trở nên tái nhợt không còn màu sắc.
Trạch Duyên thấy Lộ Dao thì bắt đầu thấy nôn nóng, nhấc liên chi lên chỉ thẳng vào cổ Cơ Trang: “Ngươi không phải là đối thủ của ta, tránh ra.”
Tay Cơ Trang nắm chặt thanh kiếm đã gãy, nôn ra một ngụm máu, ánh mắt nhanh chóng liếc nhìn Lộ Dao, sau đó quay lại nhìn Trạch Duyên: “Hôm nay nếu người đọa ma là nàng ấy, ta với ngươi đổi chỗ cho nhau thì sẽ thế nào?”



Bạn cần đăng nhập để bình luận