Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 792 - Cắt một củ cải bẩn thỉu xuống 1



Chương 792 - Cắt một củ cải bẩn thỉu xuống 1




Cắt một củ cải bẩn thỉu xuống 1
Khảo sát tình hình căn cứ Lê Minh xong, tiểu đội Lộ Dao chuẩn bị rời đi.
Thành phố Lục Nghị là khu vực xuyên thành phố đầu tiên được cửa hàng dịch vụ chạy vặt khảo sát thực địa, trong căn cứ không phù hợp để xây dựng trạm nên Lộ Dao định ra ngoài căn cứ xem thử, có lẽ sẽ có chỗ phù hợp.
Dù sao thì nơi này cũng đã có người từng tiếp xúc với cửa hàng dịch vụ chạy vặt rồi, mở rộng phát triển nghiệp vụ khá dễ, Lộ Dao không muốn từ bỏ dễ dàng.
Trước khi đi, Lộ Dao định đến chào tạm biệt tiểu đội Lý Túy và cả dì Châu nữa, suy cho cùng cũng đã cho họ ở lại một đêm. Hơn nữa họ đều có thể trở thành khách hàng của trạm mới.
Nhóm Lộ Dao quay về tòa nhà ở đêm qua, một dãy cửa phòng ở tầng một khóa chặt, phía sau dãy nhà vang lên tạp âm của máy móc cỡ lớn, trong đó pha lẫn tiếng quát to của vài người.
Trên vùng đất trống một bên dãy nhà có vài dấu bánh xe lớn nhỏ đan xen, thiết bị và vật liệu đội xe vận chuyển về tối qua hình như đều được di chuyển ra phía sau dãy nhà.
Có lẽ người của căn cứ Lê Minh đang chuẩn bị lắp mạng lưới điện.
Lộ Dao không men theo dấu bánh xe đi ra phía sau mà bước lên hành lang tầng một.
Trong tiếng ồn ào dày đặc ấy, cô nghe loáng thoáng có tiếng đồ vật nặng rơi xuống đất, ngay sau đó là một tiếng kêu cứu khàn đặc, nhưng tập trung nghe kỹ lại thì lại không có.
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ nhắc nhở cảnh báo: [Là cô gái buổi sáng, còn có chàng trai cãi nhau với Hùng An An.]
Sắc mặt Lộ Dao hơi thay đổi, nghĩ ra gì đó lại giơ tay làm tư thế tay tạm dừng: “Lục Minh Tiêu dẫn An An và Khang Khang canh chừng ở đây, đừng qua đó.”
Cô nói rồi sải bước chạy lên căn phòng ở cuối hành lang.
Sàn nhà trong phòng có một bãi mảnh sứ vỡ rơi tan tành, ngay cả nước nóng cũng bắn tung tóe bừa bộn, Cao Thi Mộng mặc áo hai dây và quần ngắn, tay chân bị tách ra trói vào bốn cột giường bằng dây thừng to.
Mặt Hoàng Hiên in dấu tay đỏ tươi, còn có vài vệt máu, nhưng cậu ta không quan tâm, đứng bên giường từ trên cao nhìn xuống Cao Thi Mộng, trong mắt toàn là dục vọng điên cuồng.
“Giờ dì Châu đang đưa người ra sau núi xây trạm phát điện rồi, không nghe thấy tiếng hét của em đâu. Nhưng mà — Anh vẫn thích nghe giọng của em, tiếng khóc cũng được, làm nũng cũng được, cầu xin cũng được, đừng ngại hét lớn thêm chút nữa...”
Trên mặt Cao Thi Mộng toàn là vệt nước mắt, cô ấy thấy hối hận và xấu hổ.
Rõ ràng cô ấy đã rất cảnh giác với người đàn ông này rồi, thậm chí cố tình giả vờ độc đoán vô lý lại còn ác độc, muốn làm cậu ta ghét bỏ. Không ngờ người này lại cay nghiệt như vậy, vừa giả vờ tình sâu nghĩa nặng với cô ấy, lại lập bẫy cho cô ấy rơi vào, còn nghĩ ra cách sỉ nhục cô ấy ác độc đến vậy nữa.
Hoàng Hiên cúi xuống, ngón tay vuốt ve cằm của Cao Thi Mộng, khóe miệng nở nụ cười u ám: “Anh thích biểu cảm cao ngạo phảng phất như chịu nhục này của em...”
Bàn tay cậu ta từ từ trượt xuống, cả người phủ lên, bắt đầu cọ xát, từng vết đỏ rơi xuống như mưa.
Cao Thi Mộng ghê tởm đến mức muốn tận tay giết chết tên đàn ông này nhưng không giãy khỏi sợi dây thừng được, nỗi tủi nhục và sợ hãi từng chút bò lên da cô ấy làm nó nổi lên từng lớp da gà.
Hoàng Hiên nửa ngồi dậy cởi trói một bên đầu giường, kéo tay cô vịn lấy cậu ta.
Cao Thi Mộng quay mặt đi không muốn nhìn nữa nhưng bỗng dưng mắt lại từ từ mở to rồi thoáng cái nhìn ra cửa.
Hoàng Hiên không kìm nổi bật cười to, mang theo sự châm chọc không hề che giấu: “Đã lúc này rồi thì đừng giở trò kiểu đó. Hôm nay có nói gì anh cũng phải làm em —”
Tòa nhà ký túc xá nhân viên kiểu cũ ở khu danh lam thắng cảnh gồm phòng đơn giản dị là nhiều, đi vào là chỉ có một căn phòng duy nhất, cả nhà vệ sinh cũng không có, có thể để một chiếc giường, một cái bàn, một cái ghế.
Chỗ ở của Cao Thi Mộng cũng vậy.
Lộ Dao chạy đến cửa trực tiếp dùng sức phá cửa, đẩy cửa ra thấy rõ tình hình trong phòng thì ba bước gộp thành hai đi qua, cũng không cần dùng đến vũ khí, tay không xách Hoàng Hiên lên, giơ tay quăng người ra ngoài cửa.
Trong cùng một ngày, Hoàng Hiên bị vứt bay hai lần.
Lần này khác với lần trước, phần lưng cậu ta va đập mạnh lên bức tường gạch xi măng ở hành lang, xương cốt như vỡ nát, phần gáy cũng đập lên bức tường xi măng, phun ra một ngụm máu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận