Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 904 -



Chương 904 -




Giọng nói của người máy này rất giống với phụ nữ loài người, đối phương cao khoảng hai mét, cả người được phủ một màu vàng nhạt của kim loại, hai chân và đầu rất vuông vức, dưới chân có lắp hai bánh xe mini, cánh tay người máy được mô phỏng giống tay linh trưởng nên sẽ to và dài hơn tay của người bình thường.
Người máy ấy mặc một bộ đồng phục y tá màu xanh lam nhạt, từ trên xuống dưới chỉ có hai cánh tay là có đắp lớp da giả thôi, nhưng sờ vào vẫn có thể cảm thấy ấm.
Đôi mắt của cô ấy trông rất giống Gus, cũng là đôi mắt người máy được mô phỏng như thật, đôi mắt đen tuyền sáng rực, hàng lông mi rất dài.
Người máy y tá là loại người máy phục vụ nên giọng nói rất dịu dàng, cô ấy đưa cho Lộ Dao một bộ quần áo bệnh nhân màu xanh lam nhạt, hướng dẫn cô vào phòng thay quần áo.
Sau khi Lộ Dao thay quần áo xong bước ra ngoài, cô người máy y tá khổng lồ kia đã đồng hành cùng cô trong cả quá trình kiểm tra sức khoẻ.
Cả tầng này dường như không có nhân viên nào cả, tất cả đều là những chiếc máy được lập trình sẵn.
Người máy kiểm tra sức khoẻ cũng đã được thiết lập quy trình vận hành sẵn, con người chỉ cần nằm xuống theo hướng dẫn trên máy là được, quá trình chỉ kéo dài trong vài phút.
Sau đó kết quả kiểm tra sẽ tự động gửi đến quang não, đồng thời cũng sẽ tự động sắp xếp lại.
Lộ Dao không hiểu số máy móc này cho lắm, trước sau cô kiểm tra giá trị tinh thần tổng cộng hết ba lần, máy kiểm tra hiện lên báo động đỏ, người máy y tá bình tĩnh thiết lập lại máy, cô ấy cũng cho rằng đây là tình huống bình thường.
Quá trình kiểm tra giá trị tinh thần kết thúc, người máy y tá đưa Lộ Dao đi tiếp, kiểm tra thêm bốn mục khác nữa là hoàn thành.
Lộ Dao bước ra khỏi trung tâm nghiên cứu, chiếc phi thuyền đậu ở cửa lúc nãy đã rời đi.
Cô đứng bên đường đợi thêm vài phút, đợi hệ thống hiện thực hóa ước mơ quét xong địa hình xung quanh đây, cho ra bản đồ chi tiết.
Đảo Quán có phi thuyền công cộng nhưng do số người sử dụng không nhiều nên thời gian cách nhau của mỗi chuyến tàu khá dài.
Lúc Lộ Dao bước ra từ trung tâm nghiên cứu thì trùng hợp có một chiếc phi thuyền vừa rời đi, e là phải đợi khoảng nửa tiếng nữa mới bắt được chuyến sau.
Lộ Dao định về khu tám.
Cách đây không lâu, Gus cũng đi từ khu bảy đến khu tám, hình như không tốn nhiều thời gian cho lắm.
Lộ Dao hoàn toàn bỏ qua sự khác biệt giữa người máy và người nguyên sinh.
Ở thế giới này, giá của việc thay đổi một bộ phận trên cơ thể người máy là rất đắt, nhưng cũng có rất nhiều người cho dù táng gia bại sản cũng muốn mua lại cơ thể người máy.
Ngoài việc dựa vào cơ thể người máy để có được cuộc sống vĩnh hằng, đạt được hiệu suất và động năng vượt xa loài người thì con người còn có thể dựa vào cơ thể người máy để chạy nhanh hơn, mạnh hơn, đồng thời sẽ không thấy đói, không đổ bệnh, cũng không có các nhu cầu về sinh lý.
Gus dốc hết sức lực chạy từ khu bảy đến khu tám chỉ cần vỏn vẹn tám phút nhưng Lộ Dao lại phải đi trong bốn mươi phút.
Trên đường đi không có ai cả nhưng vẫn có camera giám sát.
Lộ Dao bảo hệ thống hiện thực hóa ước mơ tìm góc chết của camera giám sát, cô muốn lấy ván trượt trong kho hàng cá nhân ra.
Vốn cô còn muốn lấy xe điện ra nữa kìa, nhưng để camera quay được thì hơi khoa trương nên ván trượt sẽ phù hợp hơn.
Đường của đảo Quán rất bằng phẳng, nhờ đó mà ván trượt đã được cải thiện lướt rất nhanh và ổn định.
Lộ Dao bước lên ván trượt, hệ thống hiện thực hóa ước mơ phụ trách hướng dẫn, đi thẳng về phía khu tám.
Giữa đường Lộ Dao gặp được một chiếc xe rác dạng bánh xích, nó to như một chiếc tàu, chầm chậm di chuyển trên con đường rộng rãi.
Trên đảo Quán không nhiều rác sinh hoạt hằng ngày nhưng lại cần rất nhiều người máy phục vụ cho nhu cầu đời sống.
Trên xe rác chứa đầy người máy bị bỏ đi, các cánh tay và chân bằng sắt chất cao như núi, khiến chiếc xe rác trông như đang chở một đống xác người vậy.
Lộ Dao bước xuống ván trượt, tránh người sang một bên nhìn theo chiếc xe rác lướt ngang qua mình.
Đột nhiên một loạt âm thanh loảng xoảng vang lên từ chiếc xe.
Ầm ——
Một con người máy rách bươm lăn xuống từ chiếc xe chở rác, nằm long lốc ở ven đường.
Xe rác không hề dừng lại mà chỉ tiếp tục chầm chậm đi về phía trước.
Lộ Dao bước sang đó, cúi người nhặt mảnh vụn sắt trên người máy lên.
Đây giống như một con người máy dọn dẹp mini có kích cỡ khá nhỏ, chỉ cao đến đầu gối Lộ Dao, đầu thì tròn vo, đôi mắt long lanh như thật kia không hề ăn nhập gì với cơ thể người máy cả, đầu còn đeo một chiếc kính bảo hộ màu cam, phần cơ thể được phủ một lớp màu lam đậm, cánh tay và cổ lộ ra vài vết hoa văn màu vàng kim.



Bạn cần đăng nhập để bình luận