Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 761 - “Anh thì là cái thá gì?” 3



Chương 761 - “Anh thì là cái thá gì?” 3




“Anh thì là cái thá gì?” 3
Đường Quan Âm, cửa hàng dịch vụ chạy vặt.
Thời Diên và mấy người bạn của anh ấy đang ăn sáng tại cửa hàng Lông Xù, rồi dạo một vòng khu vui chơi đáy biển, chơi vui đến quên trời quên đất.
Cuối cùng Tạ Tu Lương vẫn nhớ mãi video đám zombie xem được hồi sáng, không kịp chờ đến cửa hàng khác đã kéo mọi người đến cửa hàng dịch vụ chạy vặt trước.
Thiết kế bày trí của cửa hàng dịch vụ chạy vặt thật sự bình thường trong số các cửa hàng, đồ đáng giá nhất trong cửa hàng không vượt qua hệ thống mạng nguyện lực phủ trên bầu trời thành phố Cao Thăng và nhân viên chạy vặt trong cửa hàng.
Nhóm bạn của Thời Diên đi vào, thấy người ta xếp một hàng dài từ trong cửa hàng ra ngoài phố thì kinh ngạc không gì bằng.
Đường chính của khu phố thương mại vắng vẻ cỡ nào, ban ngày họ thấy càng rõ hơn, trừ nhân viên cửa hàng và nhân viên giao hàng ra thì xung quanh đường chẳng một bóng người.
Nhưng chỉ cần bước vào cửa, bên trong gần như đầy khách, khác hẳn với cảnh vắng vẻ ở đường chính.
Tạ Giai Nhiên dựa vào cánh cửa nhìn ra ngoài, dù đã dần chấp nhận được sự kỳ lạ của khu phố thương mại nhưng vẫn không khỏi thấy mới mẻ: “Anh, anh! Đường chính thay đổi rồi!”
Tạ Tu Lương cũng dựa vào cửa, trừng to mắt tò mò quan sát đường Quan Âm.
Con phố này cũng rất tan hoang, nhưng khác với sự vắng vẻ của khu phố thương mại.
Con đường rộng rãi, tòa nhà cao tầng, nhìn đâu cũng có thể thấy dấu vết đô thành phồn hoa hiện đại, nhưng cánh cổng của cửa hàng phố đối diện lại mở toang quác, kính ở khu vực trưng bày bị đập nát, kệ hàng trống không, chẳng có bất kỳ không khí kinh doanh bình thường nào.
Hiện tại anh ta chưa thấy zombie xung quanh con phố nhưng bên đường có xác xương thối rữa rải rác, thu hút ruồi nhặng và chim ăn thịt quanh quẩn không đi.
Tạ Tu Lương có một linh cảm đột ngột xuất hiện, trong đầu chợt lóe qua vô số cảnh tượng. Cảm giác mấy tháng nay luôn quấn riết lấy anh ta dường như đã tiêu tan không ít.
Họ vừa vào cửa hàng, Lộ Dao đã giao công việc đổi vật tư cho Đinh Tình, vòng ra từ phía sau quầy đi tiếp đón họ.
Người dân ở thành phố Cao Thăng không biết sự thật bên trong của cửa hàng dịch vụ chạy vặt, tạm thời Lộ Dao cũng không muốn để lộ cho nhân viên con người không phải là nhân viên của cửa hàng ra, không muốn lộ sơ hở từ chỗ Thời Diên nên cô phải luôn luôn để ý, cô cũng muốn tiện thể nạp thêm mấy hội viên mới gia nhập.
Trịnh Chước hỏi: “Không phải là cửa hàng dịch vụ chạy vặt sao, sao trong cửa hàng cũng nhiều người quá vậy?”
Lộ Dao: “Sự kiện Trung thu, tri ân khách quen. Mấy khách hàng này đều đến đổi phúc lợi sự kiện.”
Tạ Tu Lương vừa nghe vậy đã thấy hiếu kỳ: “Thế giới này...”
Nói tới đó anh ta nói nhỏ lại, tiến lại gần Lộ Dao: “... Cũng có tết Trung thu?”
Lộ Dao: “Đúng.”
Lư Yên Lâm: “Thế giới nào cũng có à?”
Lộ Dao: “Này cũng chưa chắc, xác suất tầm 50 – 50.”
Tạ Giai Nhiên: “Người ở thế giới này trông gần giống chúng ta, không chấn động bằng cửa hàng Lông Xù dưới biển. Lát nữa tôi còn muốn đến cửa hàng Lông Xù chơi.”
Tạ Tu Lương lắc đầu: “Em không thấy Hoạt động trong khu phố thương mại của mạng nội bộ nhỉ? Chắc nơi này là nơi giống với khu an toàn trong phim nên không thấy zombie gì cả. Em tưởng tượng đi, quảng trường thương mại trung tâm thành phố chúng ta đột nhiên trở nên giống con phố này, có phải rất kinh khủng không?”
Tạ Giai Nhiên nhíu mày: “Anh, đừng nói kiểu đó.”
Tạ Tu Lương: “So sánh cái thôi. Giờ trực giác của anh thấy đây là một nơi không tệ. Lộ Dao, giả sử tôi làm hội viên vậy có thể có thể thuê phòng khách sạn suối nước nóng lâu dài không?”
Lộ Dao thầm nói cuối cùng cũng nói đến chuyện chính rồi, nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh: “Anh muốn ở bao lâu?”
Tạ Tu Lương: “Không rõ, ít nhất là nửa tháng.”
Lộ Dao cười dịu dàng: “Đương nhiên là không thành vấn đề.”
Tạ Tu Lương: “Vậy làm phiền cô rồi.”
...



Bạn cần đăng nhập để bình luận