Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1087 -



Chương 1087 -



Đến khi Lộ Dao tỉnh lại lần nữa thì đã quay về với không gian đen thui chật hẹp quen thuộc rồi.Cô ngơ ngác chớp mắt, dần dần thích nghi với bóng tối.Có lẽ trong lúc ngủ, cô bị cai ngục bỏ vào cái rương nhỏ mà lúc rời khỏi đảo đã dùng. Xem ra phi thuyền sắp tới đảo Quán rồi.Lộ Dao cuộn người lại trong rương, cứ cảm thấy hình như thứ này còn bền chắc hơn thứ cô dùng khi rời khỏi đảo, ngay cả lỗ thông khí cũng nhỏ hơn một nửa.Hệ thống hiện thực hóa ước mơ bỗng nhiên lên tiếng: "Bởi vì sự kiện livestream ở hành tinh BS-111 và việc cô cố ý để lộ năng lực của Harold trước mặt 0815 nên bây giờ các cai ngục rất đề phòng cô. Bọn họ lợi dụng khoang ngủ đông để cô hít phải thuốc mê, sau đó nhân lúc cô hôn mê mà đưa cô vào cái rương đen tiên tiến nhất này."Lộ Dao không thấy cơ thể mình có gì bất thường. Sau khi nghe hệ thống than thở một hồi, cô bắt đầu kiểm tra tình hình cơ thể. Trừ việc không thể cử động thoải mái vì không gian chật hẹp ra thì cả cơ thể và đầu óc cô đều không có triệu chứng lạ như tay chân tê rần, đầu óc trì trệ.Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: "Có thể là vì cân nhắc đến việc cô là người nguyên sinh nên bọn họ đã sử dụng thuốc mê liều nhẹ. Có điều thật ra thì cơ thể cô khoẻ mạnh hơn những gì bọn họ tưởng nhiều."Lộ Dao bình tĩnh nói: "Cậu càng ngày càng được việc ha, trong lúc tôi nghỉ ngơi mà còn biết cẩn thận thám thính chuyện bên ngoài và suy đoán lòng người nữa."Hệ thống hiện thực hóa ước mơ có chút mất tự nhiên nên im lặng mãi không nói năng gì.Lộ Dao: "Tôi thật sự rất vui."Hệ thống kiềm chế lắm rồi nhưng cuối cùng vẻ đắc ý vẫn lộ ra. Nó lầu bầu như rầu rĩ lắm: "Tôi luôn có cảm giác nhiệm vụ tiếp theo sẽ rất khó."Mặc dù hệ thống không thúc giục nhưng Lộ Dao vẫn có ý định đẩy nhanh tiến độ hoàn thành nhiệm vụ ở thế giới này.Lần rời khỏi đảo Quán này cô thu hoạch được khá nhiều thứ. Nhẫn không gian và công nghệ sản xuất cơ thể người máy khơi dậy hứng thú trong lòng cô. Điều làm Lộ Dao ngạc nhiên hơn cả chính là cuộc sống của người máy và bán người máy ở thành phố khác xa những gì cô đoán.Trước đây Lộ Dao đoán rằng tỷ lệ người máy và người nguyên sinh trên thế giới này là chừng 50:50. Đảo Quán là một ngoại lệ vì dù sao thì đây cũng là nhà giam được xây dựng nên với mục đích giam giữ người máy.Nhưng sau khi rời khỏi đảo cô lại biết được rằng mức độ thông dụng của cơ thể người máy cũng giống như điện thoại thông minh ở thế giới gốc cô đang sống.Hình như người máy ở thế giới này quá nhiều thì phải?Bản chất của cơ thể người máy và điện thoại thông minh không hề giống nhau. Con người chỉ có một cơ thể nguyên sinh mà thôi, một khi đã lựa chọn vứt bỏ thì dù có được tuổi thọ bất tử, bọn họ cũng không thể cảm nhận được nhiệt độ, mùi vị và xúc cảm nữa. Như vậy có khác gì bị cầm tù trong chính cơ thể của mình đâu?Lúc họp với đội ngũ của Doãn Tư Nghi ở trụ sở chính của Phồn Tinh, Lộ Dao đã nghe nhiều nhân viên kể rằng thị trường trò chơi đang dần sụp đổ. Không chỉ vậy, giới phim ảnh cũng đã xuất hiện dấu hiệu lụn bại.Bàn về công nghệ kỹ thuật thì bọn họ đã đứng đầu từ lâu, nhưng những năm gần đây lại có vô số dự án bị hủy bỏ. Phản hồi mà các công ty nhận được từ khi lập kế hoạch và thực hiện dự án đều rất tốt, thế nhưng sau khi chính thức vận hành thì lại không thể kéo dài nổi nửa năm. Hơn nữa loại chuyện này cũng không hề hiếm thấy.Lúc đưa Lộ Dao xuống tầng, Doãn Tư Nghi đã hỏi cô trong thang máy rằng cô có đề nghị gì cho sự phát triển của ngành trò chơi này trong tương lai không?Lộ Dao cười lắc đầu..Cô là một thương nhân tiêu chuẩn nhưng cũng chỉ vừa mới gia nhập thị trường này mà thôi. Cô không dám khua tay múa chân ra vẻ hiểu biết trước mặt một công ty hàng đầu trong lĩnh vực trò chơi.Có điều cũng nhờ câu hỏi này mà cô nghĩ ra một nguyên nhân khiến ngành trò chơi và phim ảnh xuống dốc.Nhưng cuối cùng Lộ Dao không nói điều này cho Doãn Tư Nghi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận