Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1357 -



Chương 1357 -



Ngay lúc hệ thống dứt lời, Trục Phồn đi tới trước mặt Lộ Dao: "Khi đó cô ngu dốt, chắc không hề biết ngài ấy đã trả giả những gì vì cô. Cô có thể dùng hình người quay lại thế gian, được phàm linh ba nghìn thế giới cung phụng đều là nhờ ước mơ của ngài ấy. Ta nghĩ phải để cô chính tai nghe được ước mơ của ngài ấy mới được."Để hiện thực hoá ước mơ thì ước mơ của người thực hiện phải được đặt lên hàng đầu.Trục Phồn phất tay khiến màn đêm buông xuống, sao trên trời hạ xuống theo, ký ức bị khoá kín trong những vì sao kia ập xuống đầu mọi người như cơn mưa rào bất chợt.Phàm linh đứng trong đại điện vội vàng xoa tay, bởi vì xung quanh bọn họ đột nhiên trở nên lạnh giá, còn thoang thoảng mùi máu tanh nữa.Ba năm trước ở núi Thiên Môn, Thần Điện cũ.Một thanh niên tóc bạch kim mắt đỏ cả người toàn là máu, phần tay bả vai bên phải trở xuống của anh không còn nữa, xương sườn cũng thiếu mất mấy cây.Nhưng anh vẫn quỳ dưới đất như không hề cảm nhận được đau đớn. Anh không ngừng dùng cánh tay lành lặn còn lại tìm kiếm những cục thịt nát dưới đất, muốn ghép lại thành hình dáng con người.Gió rét thấu xương, người quỳ trên nền tuyết ngửa mặt lên trời cầu nguyện vô số lần.Thiên địa mênh mông, vạn vật nín lặng.Từ đây trên thế gian này không còn người anh yêu nhất nữa.Hồi trước khi cứu Nhân tộc yếu ớt sắp chết kia, Lục Minh Tiêu cũng không nghĩ nhiều vì dù sao cô cũng không sống được quá lâu nữa.Khi đó anh vẫn chưa có cái tên "Lục Minh Tiêu" rất "con người" này mà đang là Thí Thần Xá Thiên lạnh lùng vô cảm. Anh không quan tâm sau khi Lộ Dao chết có được vào luân hồi hay không, cũng không quan tâm cô có thành một phần của Thâm Uyên hay không.Nhưng sau đó Nhân tộc yếu ớt kia lại mang đến cho anh khoảng thời gian vui vẻ nhất trong đời.Sau khi hai người ở bên nhau đến năm thứ ba, Lục Minh Tiêu hối hận.Anh hối hận vì đã nhúng tay vào sinh tử của một Nhân tộc, còn phải tận mắt chứng kiến cảnh cô rơi vào vòng ôm của Tử Thần một lần nữa.Năm thứ tám sau khi gặp Lộ Dao, Lục Minh Tiêu rơi vào trạng thái lo âu cực độ.Chỉ cần nghĩ đến một ngày nào đó không còn thấy cô nữa, không được tay trong tay đi dạo trên con phố náo nhiệt với cô nữa, không được cùng nhau chen vào rạp chiếu phim trong ngày đông lạnh giá cùng cô nữa là anh lại khó chịu chết đi được.Nhưng Thí Thần sẽ không chết, chỉ biết giết chết những người xung quanh thôi.Đến năm thứ chín Lục Minh Tiêu vẫn chưa tìm được ra cách cứu vãn sinh mạng của Lộ Dao nên anh quyết định sau khi cô chết, anh sẽ cùng hoà vào Thâm Uyên với cô.Anh nghĩ kỹ rồi, cảm thấy đây là kết cục tốt nhất cho cả hai người.Anh muốn biến mất theo cô gái Nhân tộc này.Nhưng thần lực chứa đầy vận rủi sinh ra như hình với bóng của anh lại không hề thương xót anh chút nào. Người mà anh yêu nhất cuối cùng lại chết ở núi Thiên Môn, tan xương nát thịt, không nơi nào còn lành lặn.Anh không thể đi cùng cô được nữa.Cũng không biết tên thần linh rác rưởi đã giết chết cô kia bị thứ gì thắt cổ mà thần hồn tan biến.Lục Minh Tiêu phát điên, chỉ ước gì có thể huỷ diệt cả ba nghìn thế giới.Nhưng cuối cùng anh vẫn lấy lại được tỉnh táo và quỳ sụp xuống đất, vô vọng cầu xin thiên địa..."Ta nguyện lấy thần cách để tế, gọt sạch thần cốt, dùng máu thịt của ta để đúc lại một cơ thể hoàn hảo cho cô ấy.""Ta nguyện tán hết thần lực để nuôi dưỡng Thâm Uyên, chỉ mong linh hồn của cô ấy được nhân gian chấp nhận.""Ta gọi tên Thâm Uyên, ra lệnh cho Thâm Uyên đời đời kiếp kiếp che chở cô ấy không bệnh tật không tai nạn, tất cả ước mơ đều thành sự thật, đường đi dưới chân bằng phẳng rộng lớn."Nhưng dù vị Thí Thần thân mang vận rủi kia có cầu nguyện như nào, trả giá cao đến đâu cũng không được một ai đáp lại.Cuối cùng ước muốn vốn không nên được đáp lại này lại làm một thứ cảm động.Một vật không rõ đã đáp lại nguyện vọng của Lục Minh Tiêu, cho Lộ Dao một cơ thể hình người để quay lại với thế gian.Sau đó trên đời có thêm một khu phố thương mại đổ nát nhưng chứa đầy điều kỳ diệu.Phàm linh nghĩ nát óc cũng không ngờ được rằng hoá ra đây là nguyên nhân khu phố thương mại tồn tại."Má ơi! Hoá ra đây là lý do làm khu phố thương mại trở nên thần kỳ!""Hu hu hu hu hu... Hoá ra trên đời thật sự có tình yêu đẹp như vậy. Khóc chết mất thôi...""Sau đó Xá Thiên thế nào? Anh ta còn sống nữa không?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận