Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 863 -



Chương 863 -




Ma Bảo tức điên rồi.
Cậu nhóc vốn đứng chung với Lục Minh Tiêu để canh chừng phía sau Lộ Dao, nghe thấy một tràng lời nói hạ thấp khó nghe này, nhóc đầu đinh sải bước tiến lên, vén tay áo lên muốn đánh nhau.
Lộ Dao nhanh tay nhanh mắt thò tay xách chiếc mũ áo hoodies của Ma Bảo, kéo người vào lòng, giơ tay giữ lại, sau đó ngẩng đầu nhìn Doãn Cố: “Kết luận này khó tránh khỏi quá mức độc đoán, cửa hàng vẫn luôn làm ăn chân chính, luôn đặt nhu cầu của khách hàng lên hàng đầu, chưa từng muốn lừa lọc ai.”
Doãn Cố đang định phản bác thì đột nhiên khung trời đằng xa có một viên đạn tín hiệu nổ vang.
Mọi người nghe thấy tiếng nổ thì dồn dập ngước lên.
Doãn Cố và bạn của ông ấy thấy tín hiệu màu đỏ dạng sương khói giữa bầu trời thì sắc mặt chợt thay đổi.
Có người gặp zombie rồi, hơn nữa còn là zombie biến dị nguy hiểm.
...
Trương Ái Quân cõng cha chân cẳng không tiện, đưa mẹ già chạy như bay trên con đường vắng lặng.
Nửa tiếng trước, Trương Ái Quân mang gói hàng của Trương Thư Lan về nơi ở.
Cha mẹ nghe được tin, từ không dám tin đến nước mắt ấm nóng rơi khắp mặt. Sau khi dịch bệnh zombie bùng phát, ngày thường họ luôn nhớ mong đứa con gái sống ở phương xa ngàn dặm, hối hận vì ngày xưa đã không cản cô ấy đi lấy chồng xa, lại hối hận vì sau này cô ấy ly hôn nhưng họ lại không đón cô ấy về.
Trong gói hàng của Trương Thư Lan gửi đến có một phong thư dày cộm, kể chi tiết rằng sau khi dịch bệnh zombie bùng phát, cô ấy và con gái sống ở thành phố Cao Thăng, trong đó không tránh khỏi nhắc về cửa hàng dịch vụ chạy vặt của Lộ Dao.
Nhờ có sự tồn tại của cửa hàng dịch vụ chạy vặt mà cô ấy mới có thể thoát chết mấy lần trong lúc ra ngoài tìm kiếm, hơn nữa còn tích góp đủ vật tư sinh hoạt.
Người sống sót ở thành phố tìm cửa hàng dịch vụ chạy vặt hợp tác, đã khôi phục được nguồn điện, nguồn nước và nguồn nhiên liệu khí đốt.
Tuy hằng ngày chỉ cung ứng trong khoảng thời gian rất ngắn, điện nước và gas đều cung ứng thay phiên nhau, mỗi ngày chỉ cung ứng một loại và mỗi lần chỉ cung ứng nửa tiếng, nhưng cũng đỡ hơn là chẳng có gì cả.
Cô ấy không những gửi thư đi mà trong gói hàng còn có mấy cân gạo, một bó mì khô, một chai nước tương, một chai dầu ăn nhỏ và còn có cả mấy hộp thuốc chữa những chứng bệnh thường gặp.
Hai người già và Trương Ái Quân đọc thư xong rồi sắp xếp đồ đạc trong gói hàng, tâm trạng phức tạp khó diễn tả.
Trước khi dịch bệnh zombie bùng phát, mấy món này chẳng đáng là bao, nhưng tình hình hiện nay, nó còn quý hơn cả mạng sống.
Họ từng thấy cực kỳ nhiều người bỏ mạng vì tìm thức ăn và thuốc uống.
Con gái yên tâm giao vật tư quý báu thế này cho người ta, người cô ấy nhờ vả cũng đã giao đồ đến tay họ thật.
Hai người già ngồi với nhau đọc lại bức thư đó tận mấy lần, chần chừ hồi lâu, cuối cùng cũng không nhịn nổi mà nói với con trai rằng họ muốn gặp bà chủ đã giúp gửi gói hàng này.
Trương Ái Quân cũng có suy nghĩ này, em gái kể rất nhiều chuyện về cửa hàng dịch vụ chạy vặt trong bức thư, lúc ấy anh ta nhận được gói hàng trong lòng rối bời nên không kịp nói cảm ơn đàng hoàng.
Chỉ là chân của cha bất tiện, mẹ cũng rất ít khi ra ngoài, Trương Ái Quân suy nghĩ hết lần này đến lần khác, nhìn vào đôi mắt chưa khô nước mắt của cha mẹ, ra quyết định đưa họ ra ngoài đi gặp Lộ Dao.
Nhưng khi họ vội vã tìm đến thì tiểu đội Lộ Dao đã không ở chỗ cũ nữa rồi.
Họ nghe ngóng được tiểu đội Lộ Dao đã đi loanh quanh khu dân cư mấy vòng, sau đó đã đến khu đường phố bỏ không.
Lúc đó Trương Ái Quân nghĩ bên ngoài chỉ cách khu dân cư một con phố, xác suất gặp nguy hiểm cực nhỏ. Thế nhưng không ngờ lại xui vậy, họ vừa khỏi khu dân cư, đi chưa được năm mươi mét thì đã gặp phải mấy con zombie đơn lẻ.
Trương Ái Quân dẫn theo cha mẹ già nên lúc đó bắt đầu thấy hoảng loạn trong lòng, không thèm nghĩ ngợi lập tức quay lại định đưa cha mẹ về trước, cùng lắm thì anh ta lại một mình ra ngoài tìm Lộ Dao.
Không ngờ anh ta vừa quay người đi chưa được hai bước thì một con zombie có tốc độ cực nhanh chui ra khỏi khe tường, vậy mà là một con zombie biến dị.
Đường phía trước và phía sau đều bị chặn lại, Trương Ái Quân cực kỳ hối hận, cố hết sức đưa cha mẹ chạy trốn, còn chợp lấy cơ hội bắn đạn tín hiệu lên bầu trời. Hy vọng có người nhìn thấy chạy đến cứu viện, cả nhà họ vừa nhận được tin của em gái, còn chưa hồi âm nên không thể chết tại đây được.
Doãn Cố ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, chỗ đạn tín hiệu nổ cách họ không xa, không biết là ai gặp phải zombie biến dị, họ phải đi cứu người ngay lập tức.
Doãn Cố quay đầu lại nhìn chăm chú vào Lộ Dao một cái rồi quyết đoán quay đầu gọi bạn bè, chạy về hướng đạn tín hiệu nổ.
Hạ Hoài Tung nghi hoặc: “Sao họ đi rồi?”
Lộ Dao: “Chắc là tín hiệu được quy ước nào đó của khu dân cư này. Nhưng mà, có lẽ họ không thể xử lý được.”
Hạ Hoài Tung: “Tại sao vậy?”
Tạ Tử Lê: “Hướng đó có zombie, không phải loại bình thường mà là... Số lượng khá đông.”
Hạ Hoài Tung: “Vậy... Mặc kệ họ ư?”
Lộ Dao: “Đi xem thử.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận