Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 494 - Cậu ta chỉ ôm tâm lý đặt thử thôi… 1



Chương 494 - Cậu ta chỉ ôm tâm lý đặt thử thôi… 1




Cậu ta chỉ ôm tâm lý đặt thử thôi… 1
Lưu Tịnh vẫn chưa hiểu ý Lộ Dao lắm, giọng nói còn đầy vẻ ngờ vực: "Nhân viên các cửa hàng ở phố U Linh đều là tín đồ của ngài cả. Bọn họ vứt bỏ bản thân, tự dâng hết tất cả mọi thứ lên cho ngài, cam tâm tình nguyện biến thành sứ đồ ở nhân gian của ngài. Vậy mà hai người kia chỉ mới ở cửa hàng DIY có hai ngày đã muốn quay trở lại làm người rồi ư?"
Thái Ngữ Tinh cũng cảm thấy không thể hiểu nổi: "Sứ đồ đã dị hóa thành thể hoàn toàn thật sự còn khôi phục được lại thành hình người ư?"
Những kẻ dị hóa nhưng vẫn giữ được một phần ý thức như Cam Kình, Trần U và Hoàng Kỳ là những tồn tại có nghị lực kiên cường được sàng lọc ra từ đống người dị hóa, xem như là cánh tay trái và cánh tay phải của ngài, âm thầm điều khiển các cửa hàng trên phố U Linh và dựa vào đó mà quyết định số phận của chủ cửa hàng cùng khách hàng trên khu phố này.
Lộ Dao không khỏi nhớ tới người dân ở Vùng đất của những giấc mơ. Bọn họ có thể hóa thành quái vật đủ hình thù ở khu vui chơi tùy theo sở thích, đến khi rời khỏi không gian đặc biệt đó thì lại trở về dáng vẻ như bình thường.
Chẳng qua sự tồn tại có thật duy nhất ở Vùng đất của những giấc mơ chỉ có sinh hồn và tử hồn nên mới có thể tùy ý thay đổi vẻ ngoài của mình. Dù sao thì đó cũng là hình dạng của linh hồn mà thôi, không ảnh hưởng gì đến thể xác của bọn họ.
Tất nhiên dù biến thành hình dạng nào thì bọn họ cũng vẫn có ý thức của riêng mình. Nói cho cùng thì sự tồn tại của linh hồn người chết đã đủ để phá vỡ thế giới quan vốn có của người sống rồi, bọn họ không cần phải lừa mình dối người nữa mà làm gì.
Phố U Linh khác Vùng đất của những giấc mơ ở chỗ đây vẫn là thế giới của người sống, thế nên vẫn có thể dùng lập luận của người sống để tìm ra sự thật đằng sau những chuyện khác thường xảy ra trong khu phố này.
Thậm chí phố U Linh cũng không giống tựa game online [Chuyện Lạ Phù Sinh Lục Giới] ở đại lục Phù Thế chút nào. Mặc dù bản sao của "Thang Trời Vô Tận" trong [Chuyện Lạ Phù Sinh Lục Giới] và bản sao của "thang trời thật" trong phiên bản cập nhất cuối cùng là ảo cảnh nhưng nó vẫn thật sự xuất hiện ở tầng bốn và tầng năm quán Internet Cafe. Còn phố U Linh thì hoàn toàn là một khu phố giả tưởng được xây dựng từ những dãy số liệu.
Thế nên người sống ở khu phố này cũng không phải bản thể mà chỉ là ý thức của bọn họ mà thôi.
Nhân vật của những người chơi mới xuất hiện trên khu phố lần đầu sẽ được tạo ra dựa trên ngoại hình thật của người đó. Nói chung cơ chế của trò chơi này là con người bị lạc nhân tính trên đường sẽ dần mất đi nhận thức rằng mình là con người, vì thế giới tinh thần bị ảnh hưởng nên người đó sẽ dị hóa thành quái vật và trở thành kẻ phản diện đứng về phía boss cuối.
Nếu ý thức bị thế giới bên ngoài kích thích thêm lần nữa thì người chơi đó sẽ lấy lại được nhận thức, biết rằng mình là con người và từ đó sẽ có khả năng tỉnh lại.
Từ tình trạng ban đầu của Cam Kình và Trần U, Lộ Dao gật đầu khẳng định với Lưu Tịnh và Tiểu Thái: "Nếu kích thích ý thức của người dị hóa hết lần này đến lần khác thì hẳn là việc bọn họ khôi phục lại thành người lần nữa cũng không khó."
Lưu Tịnh và Tiểu Thái quay sang nhìn nhau, vẫn không hiểu lắm.
Chẳng biết Bùi Tất đã đi vào đây từ lúc nào. Anh ta lẳng lặng đứng một bên nghe Lộ Dao giải thích xong rồi mới nói với Lưu Tịnh và Tiểu Thái: "Bà chủ giải thích rất đúng."
Hai người kia không thân quen với Bùi Tất nên không đáp lời anh ta.
Bùi Tất nói tiếp: "Hai người quên mất tại sao khu phố này lại được gọi là "phố U Linh" rồi à?"
Vẻ mặt Lưu Tịnh và Tiểu Thái chợt tái đi.
U linh tức là không còn cơ thể, chỉ còn là một luồng tàn hồn trôi nổi khắp nơi.
Người dân trên khu phố này toàn là u linh cả, chỉ là tàn hồn, không được tính là linh hồn trọn vẹn mà chỉ có thể được coi là chút ý thức còn sót lại.
Bỗng nhiên Lưu Tịnh và Tiểu Thái nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện. Hai người chỉ cảm thấy sống lưng ớn lạnh, da đầu tê rần.
Những triệu chứng đáng sợ xảy ra lúc dị hóa và lạc nhân tính kia không phải dị hóa trên cơ thể mà rõ ràng là trạng thái biến đổi từ từ thành dáng vẻ bò lổm ngổm và quỳ sụp xuống trước mặt người kia sau khi chút ý thức cuối cùng còn lại hoàn toàn biến mất.
Đến khi bị người kia nuốt chửng thì người đó chẳng còn gì nữa.
Thấy mặt mày hai nhân viên cửa hàng mình tái nhợt vì bị dọa sợ, Lộ Dao nhẹ nhàng vỗ tay để bọn họ hoàn hồn rồi mới nói khẽ: "Đừng lo lắng quá, chỉ cần con người không ngừng tiến lên thì ý thức sẽ không sa đọa nhanh như vậy đâu. Dù là gã cũng không thể nào hoàn toàn chiếm phần điều khiển ý thức của con người được."
Nếu Lộ Dao đoán không nhầm thì chỉ mỗi việc giúp người dị hóa khôi phục ý thức là chưa đủ để tìm ra chìa khóa qua cửa trò chơi này.
Cô phải giúp ý thức của bọn họ thoát khỏi đây và tỉnh lại ở thế giới thật thì mới thật sự là giúp bọn họ thoát khỏi việc dị hóa.
Mà rất có thể hệ thống hiện thực hóa ước mơ đang ở ngay trong thế giới thật bên ngoài trò chơi này.
Trước mắt, những thông tin mà Lộ Dao có được còn quá ít. Cô không thể đưa ra nhiều suy đoán hơn được nhưng vẫn muốn thử theo hướng này một lần.
Vừa rồi cô vẫn còn đang nhức đầu về việc sắp xếp công việc cho ba nhân viên chính thức kia nhưng bây giờ cô đã có ý tưởng mới rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận