Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 921 -



Chương 921 -




0816 giống như một du khách đi trong sa mạc lâu ngày bỗng dưng tìm thấy một châu lục, buông cổ tay Lộ Dao ra, nhanh chóng chạy đến kệ sách.
0829, 0877 vội vàng liếc Lộ Dao một cái rồi cũng nhanh chóng đi đến kệ sách.
0877 vừa nhìn cái đã thấy cứ ba cuốn &LTBá Tước Monte Cristo> thượng, trung, hạ là gộp thành một bộ ngăn nắp bày khắp kệ sách, trái tim bị phần sau câu chuyện hành hạ cả đêm cuối cùng cũng có được khoảnh khắc bình tĩnh.
Như sợ bị người ta cướp mất, 0877 tay chân nhanh nhẹn lấy cả bộ &LTB;á Tước Monte Cristo> ôm vào lòng.
0816 và 0829 băn khoăn trước kệ sách, mắt người máy đảo tới đảo lui, có quá nhiều loại sách trên kệ nên họ không biết lấy cuốn nào.
Họ vốn định mua cuốn sách đọc được ở chỗ 0815 vào hôm qua, nhưng đến tiệm sách mới phát hiện có quá nhiều sự lựa chọn, trên kệ toàn là sách họ chưa từng thấy, đọc tên sách và tóm tắt đều rất thú vị.
Giá của sách hơi đắt thật, nhưng 0816 và 0829 đã thống nhất cho rằng đây không phải do sách mà là vấn đề của họ.
0815 bị tụt lại phía sau, hơi ngại ngùng chào bà chủ rồi giải thích: “Tối qua mọi người đọc mấy cuốn sách kia ở văn phòng, tinh thần hơi phấn khởi. Cô ở đảo Quán lâu chút là có thể cảm nhận được cuộc sống ở đây rất yên bình.”
Yên bình đến mức chẳng có sóng gợn, ba trăm ngày trôi qua giống hệt nhau, sự xuất hiện của sách tựa như một viên đá phá tan mặt hồ tĩnh lặng.
Lộ Dao nghĩ đến chủ cửa hàng ở khu tám lúc trước, chắc chắn là cuộc sống của cai ngục khác với của chủ tiệm, cô lịch sự gật đầu, không nói gì.
Nhưng cũng có một thông tin từ đây — Cai ngục là công việc ổn định trên đảo Quán, họ có nhiều của cải có thể chi tiêu, quyền hạn cao hơn tù nhân và cũng tự do hơn.
Lộ Dao thấy 0816 ôm một chồng sách trong tay, có vẻ cầm không nổi, cô bèn dẫn 0815 đi qua đó tiện tay đẩy ra một chiếc xe đựng sách từ bên cạnh quầy thu ngân: “Có thể bỏ sách mình quan tâm vào xe đẩy, đi theo lối này hai mươi bước là có một phòng đọc, có thể mang qua đó đọc thử hết. Chọn xong rồi đến quầy thu ngân thanh toán là được.”
0816 không nhịn được nói: “Cô không sợ chúng tôi đọc hết cuốn sách trong phòng đọc rồi không muốn mua nữa hả?”
Lộ Dao nở nụ cười mỉm trên mặt, giọng điệu dịu dàng: “Lời văn không phải thức ăn nhanh, nuốt trọn xuống như Trư Bát Giới ăn quả nhân sâm, tuyệt nhiên chẳng nếm ra vị gì. Sau khi đọc thử, anh không muốn mua cuốn sách này nữa thì không phải vấn đề của anh, cũng không phải vấn đề của cuốn sách. Anh không cần để tâm chuyện này, cuốn sách cũng sẽ không vì vậy mà thấy hổ thẹn. Nó sẽ chờ được người có thể đọc và hiểu nó, lĩnh hội nó, thương yêu nó hết mực, anh cũng sẽ gặp được cuốn sách dù có đọc bao nhiêu lần đi chăng nữa vẫn sẽ không nhịn được mở ra đọc lại.”
Họ đến rất sớm, còn nửa tiếng nữa mới đến giờ đi làm.
Lần đầu họ đến tiệm sách, bà chủ cũng khác hẳn những người họ tiếp xúc thường ngày, 0816, 0829 và 0877 muốn đến phòng đọc.
Họ không thể đợi đến giờ nghỉ trưa hay tối tan làm để quay lại đây, chắc chắn phải trải nghiệm ngay lúc này, nếu không thì họ sẽ nhớ nhung chuyện này suốt cả ngày hôm nay mất.
0815 bảo đồng nghiệp đến phòng đọc trước, anh ấy chọn được một cuốn sách mới sẽ đến tìm họ.
Lộ Dao nhân lúc rảnh rỗi, vội vàng bày cuốn sách mới làm vào tối qua lên kệ sách, lúc nãy cô còn bóp cổ tay tiếc rằng mình không trưng ra sớm hơn.
Mấy cai ngục này đang trong lúc nhiệt huyết bừng bừng, thấy sách mới chắc cũng sẽ thấy hứng thú.
0815 rút vài cuốn sách hôm qua anh ấy rất có hứng thú nhưng băn khoăn lựa chọn, cuối cùng bỏ lại trên kệ sách, trông thấy Lộ Dao cách mình hai kệ sách, anh ấy do dự một lát cuối cùng cũng không dằn nén được cơn tò mò: “Bà chủ, có câu này muốn hỏi cô.”
Lộ Dao tưởng khách hàng muốn hỏi vấn đề liên quan đến sách nên cởi bao tay xuống quăng lên thùng giấy, đi vòng qua kệ sách đến chỗ 0815: “Anh nói đi.”
0815 thấy câu hỏi này hơi kỳ thật nhưng anh ấy thật sự rất tò mò.



Bạn cần đăng nhập để bình luận