Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1146 -



Chương 1146 -



Tầm nửa tiếng sau, Lộ Dao lại đứng lên móc điện thoại ra.Lộ Dao gọi điện thoại cho Cơ Phi Mệnh trước tiên.Đầu dây bên kia nhanh chóng nhấc máy, giọng nói già nua làm Cơ Phi Mệnh chần chừ một lát, xác nhận người gọi là bà chủ mới cầm lên lại: “Bà chủ, là cô sao?”Lộ Dao: “Là tôi. Giờ tôi đang ở cửa hàng mới, lát nữa ông và Chỉ Tâm đến đây một chuyến. Đừng vào, gõ cửa xong thì đứng ngoài đó, tôi có chút việc muốn dặn dò hai người.”Kết thúc cuộc gọi, Lộ Dao lại gọi cho Nha Loạn cửa hàng phó của tiệm sách.Lần này cô gọi video luôn.Cuộc gọi được kết nối rất nhanh, xuất hiện trên màn hình của Lộ Dao là một chàng trai có ngũ quan tinh xảo góc cạnh, tóc húi cua màu đen, mặc đồng phục của tiệm sách, ánh mắt trầm tĩnh, vô cớ cho người ta cảm giác vững vàng.Chỉ là sau khi nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của Lộ Dao, khí chất vững vàng thận trọng trên người chàng trai bỗng chốc như trăng trong nước, sụp đổ hoàn toàn.Nha Loạn sợ đến mức làm rớt điện thoại xuống bàn, người cũng nấp xuống bên mép bàn theo, gương mặt điển trai trên màn hình mất hết điềm tĩnh nói: “Bà chủ, sao cô lại biến thành như vậy?”Sau khi đóng cửa trong thời gian dài, nay tiệm sách đã khôi phục kinh doanh bình thường.Hôm nay trùng hợp là ngày tù nhân ba khu trung tâm được thả ra ngoài mà mười lăm ngày mới có một lần, tiệm sách đang đông khách, vừa nghe thấy tiếng hét thất thanh này, có khách lặng lẽ di chuyển đến sau lưng Nha Loạn, không cần phí sức, nhờ có thân hình cao lớn của người máy, nhìn xuống cái là có thể thấy màn hình điện thoại của anh ta.Nha Loạn nhận ra có người ngó trộm, phản ứng cực nhanh nhặt điện thoại lên.Không kịp phòng bị mắt điện tử có tính năng tuyệt vời nên vẫn có vài khách hàng nhìn lướt thấy dáng vẻ của bà chủ.Khê xông ra trước mặt Nha Loạn: “Người lúc nãy là bà chủ ư? Sao lại thành ra như thế?”Bà chủ trong màn hình tóc ngắn bạc trắng, mặt đầy nếp nhăn, làn da chảy xệ, chỉ có đôi mắt sáng lấp lánh khẽ cong làm người ta thấy mà yêu thích.Quả thật đã rất lâu rồi họ không thấy bà chủ ở tiệm, nhưng chưa từng nghĩ rằng cô lại già nhanh vậy.Nha Loạn không trả lời, quay người đi vòng qua Khê muốn đến hậu sảnh của tiệm sách, lại nghe bà chủ bảo anh ta tìm một góc nói chuyện.Phạm vi kết nối của điện thoại là khu phố thương mại có không gian cửa hàng thực thể, từ khi chính thức trở thành cửa hàng phó Nha Loạn mới biết khu vực nghỉ ngơi của nhân viên trong tiệm sách và khu vực kho hàng có tồn tại một dị không gian xây bằng sức người.Nha Loạn biết được rất nhiều thông tin về bà chủ và khu phố thương mại từ hệ thống mạng nội bộ của điện thoại, mới đầu cũng mất ngủ mấy đêm, cứ đến giờ nghỉ là cầm điện thoại lướt.Qua mấy hôm, anh ta mới dần thích ứng được.Nha Loạn đổi hướng đi lên tầng hai.Tầng hai của tiệm sách có một phần cửa hàng thực thể.Lộ Dao và Nha Loạn nói chuyện tầm hai mươi phút, vì bây giờ cô không thể rời khỏi cửa hàng thứ mười hai được nên chỉ có thể nhờ Nha Loạn giúp cô liên lạc với 0815, chuyện mua người máy cũng chỉ có thể giao cho anh ta.Dịch vụ kinh doanh chính đã được xác định trước khi khởi động Tinh Môn, dù tình hình của thị trấn Đồng Hoa không có thị trường cho người máy, người dân ở đây cũng không mua nổi món đồ đắt đỏ như thế thì Lộ Dao cũng không thể thay đổi.Cửa hàng người máy ắt phải mở.Lộ Dao vừa kết thúc cuộc họp video với Nha Loạn thì Cơ Phi Mệnh và Cơ Chỉ Tâm cũng đã đến nơi.Hai người đứng ngoài cửa, ánh mắt ngỡ ngàng.Lộ Dao lùi ra sau hai bước, mỉm cười vẫy tay: “Sao ai cũng trưng biểu cảm này vậy?”Cơ Chỉ Tâm hoàn hồn trước, vô thức muốn bước vào.Lộ Dao cản cậu ta lại: “Đứng im. Cửa hàng này kết nối với một thế giới tên là “Vùng đất vô thần”. Hơn nữa không biết chỉ có tôi biến thành thế này hay là ai vào cũng vậy, hai người đừng tùy tiện tiến vào.”Đối diện với dáng vẻ lo lắng của Cơ Chỉ Tâm và Cơ Phi Mệnh, Lộ Dao cực kỳ bình tĩnh: “Đừng lo cho tôi, chỉ là vì một vài nguyên nhân nên tạm thời tôi không thể rời khỏi cửa hàng này. Thông báo cho các nhân viên, có việc thì liên lạc qua mạng cho tôi, thật sự cần gặp mặt thì đến tìm tôi nhưng đừng vào cửa hàng. Hàng hóa của cửa hàng này đến từ tinh vực, tôi sẽ liên lạc với Harold đến tinh vực chuẩn bị, khi ấy Tiểu Cơ đến tiệm sách lấy hàng rồi mang đến đây.”Lộ Dao dặn dò mấy chuyện cấp bách trước mắt, rồi liên lạc qua mạng với nhân viên tiệm nail.Lộ Dao nghi ngờ Harold không thể đến Vùng đất vô thần bằng cánh cửa thời không, cũng sợ hắn xốc nổi đến đây sẽ biến thành dáng vẻ giống cô nên thông báo trước cho Ti Kim, Ambrose và Clarissa trông chừng hắn.Ngay sau đó Lộ Dao lại liên lạc với nhân viên của cửa hàng đồ ăn nhanh, nhờ họ mời bảo vệ trưởng của khu vui chơi đến.Lộ Dao muốn biết tại sao chỉ có xương ngón tay của Ma Thần là còn thần lực ở Vùng đất vô thần.



Bạn cần đăng nhập để bình luận