Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1413 -



Chương 1413 -



Lộ Dao xua tay, cười an ủi mọi người: “Mọi người không cần lo lắng cho tôi đâu, mọi việc đều rất thuận lợi, tôi cũng không hề bị thương gì.”Đêm lấy hạt giống về, Lộ Dao không dám nán lại thêm giây phút nào, vừa đặt thần hồn của Fulla vào trong phôi thai của hạt giống thì lập tức bỏ vào chậu hoa trồng mới lại ngay.Sau khi bước ra khỏi trung tâm bổ túc trẻ em, Lộ Dao quay về ký túc xá, Lục Minh Tiêu đã chuẩn bị sẵn chậu và đất trồng rồi.Lộ Dao lấy hạt giống ra khỏi kho hàng cá nhân của mình, sau đó lại tách ý thúc của Tiểu Mộng ra khỏi ý thức của Lục Minh Tiêu.Tiểu Mộng trông như một khối kẹo bông gòn mềm mại nằm trong lòng bàn tay Lộ Dao, trông nó hơi căng thẳng thì phải.“Tôi có thể biến thành người thật rồi sao?”Lộ Dao chọc chọc vào Tiểu Mộng đáng yêu đang nằm co ro thành một khối tròn nhỏ: “Mười tháng nữa cậu sẽ được ra đời, cứ yên tâm đi, ngủ một giấc tỉnh dậy là xong ngay thôi.”Tiểu Mộng chui vào trong hạt giống phôi thai, tựa như đang ngủ say trong một căn phòng ấm áp và an toàn vậy.Lục Minh Tiêu nhận lấy hạt giống rồi vùi xuống đất.Sau đó Lộ Dao tiếp tục phủ một nước mắt của Thúy Hoàng Tinh lên trên bề mặt lớp đất đó.Ngày thứ ba sau khi hạt giống được gieo xuống đất thì đã nảy mầm, chậu hoa được đặt trên chiếc bàn trong phòng ăn ký túc xá của Lộ Dao, đôi khi cô sẽ mang nó ra ban công để phơi nắng, cũng có lúc sẽ để nó ở bên ngoài tắm mưa một lúc.Khi số nước mắt trên bề mặt lớp đất được hấp thụ hết thì Lộ Dao lại phủ thêm một lớp mới lên.Cứ cách mười ngày thì Lộ Dao sẽ tách ra thêm một phần thần lực của mình để nuôi dưỡng hạt giống, cũng giống như việc bón phân mà mọi người hay nói vậy.Mỗi ngày trước khi đi học, Bất Độc đều phải ghé sang nhìn Tiểu Mộng một cái, đôi lúc còn đắp một người tuyết nhỏ đặt bên cạnh chậu hoa nữa.Lục Minh Tiêu cũng thường xuyên chia bớt thần lực để nuôi dưỡng hạt giống, anh không thích Tiểu Mộng cứ làm ồn trong đầu mình mãi như thế nên khá mong chờ vào lần ra đời thứ hai của nó.Có Bất Độc và Tiểu Mộng rồi thì sau này anh và Lộ Dao không cần lo lắng về chuyện con cái nữa.Cả cha và mẹ của anh đều mất vì sinh ra anh, bây giờ anh và Lộ Dao cũng giống như Thiên Ảnh và Thâm Uyên của năm đó vậy.Anh không thích con nít, cũng tuyệt đối không muốn vì chuyện này mà Lộ Dao xảy ra mệnh hệ gì.Đây là lòng ích kỷ duy nhất của anh.Tiểu Mộng đã ngủ say đến tháng thứ ba, chồi non mọc ra vô số lá cây tươi xanh, cuống hoa non cuộn mình ngay giữa cũng dần mọc thẳng, nâng niu lấy nụ hoa xanh mơn mởn.Một buổi tối nào đó, cuối cùng Lục Minh Tiêu không kìm chế được nữa đã thiết lập thêm vài cấm chế xung quanh chậu cây, sau đó mua rượu hoa đào của đại lục Phù Thế về để uống với Lộ Dao.Lộ Dao cũng vui vẻ đồng ý ngay, nhưng chỉ mới uống được ba ly thì hơi men đã xộc lên não, đầu óc quay mòng mòng, những hình ảnh mờ mờ ảo ảo bắt đầu xuất hiện trước mắt cô, cô thấy khoảng không phía sau Lục Minh Tiêu xuất hiện một thần tọa màu vàng ánh kim.Lúc này đầu Lục Minh Tiêu chỉ toàn là những thứ mình vừa học được, cảm thấy rất bực mình.Anh cũng không muốn để cô uống say đến thế, vốn chỉ định để cô giải tỏa bớt căng thẳng mà thôi, không ngờ rượu hoa đào này lại mạnh như vậy.Bận rộn mất một lúc, Lục Minh Tiêu đã chán chường từ bỏ ý định ban đầu.Ánh mắt cô dần trở nên mê mang, tầm nhìn đang phiêu dạt nơi đâu chứ không phải đang nhìn anh.Đột nhiên Lộ Dao lại đánh mạnh lên mặt anh, bảo anh nhìn ra sau: “Có phải núi Phàm Linh lại mở ra nữa rồi không? Anh mau nhìn đi, là thần tọa màu vàng kìa!”Lục Minh Tiêu còn cho rằng cô uống say rồi nên ăn nói lung tung, thế nên đã đè con ma men đó nằm xuống.Nhưng ai ngờ Lộ Dao lại tát anh thêm một cái.Lục Minh Tiêu nhíu mày lại, ngạc nhiên nhìn cô.Thần tọa tỏa ra ánh sáng vàng kim lấp lánh, tượng trưng cho vị trí cao nhất của Thần giới.Không ngờ thần tọa đã chọn được người kế vị mới nhanh như thế.Lục Minh Tiêu đưa tay lên đập tan ảo ảnh đó.Nay anh vừa giữ được thần lực của Thí Thần,vừa được tái tạo thần cách của Thí Thần nhưng anh đã không còn chịu ràng buộc bởi các quy tắc mà Phạm Thiên để lại nữa.Lục Minh Tiêu liên tục xua đuổi ảo ảnh của thần tọa, mãi cho đến khi nó không còn đứng đó khiến mình chướng mắt nữa thì anh mới trở người nằm xuống ôm lấy Lộ Dao, ngửi lấy mùi hương thoang thoảng trên tóc cô rồi thỏa mãn nhắm mắt lại.Lục Minh Tiêu không hề ham muốn gì thần vị đó chí cao đó cả, bây giờ anh đang rất hài lòng với thân phận tín đồ đứng đầu bên dưới Giám Thần.Vạn vật đều phải cúi đầu trước cô, còn anh sẽ mãi mãi là người thành kính nhất.



Bạn cần đăng nhập để bình luận