Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 747 - Khách mới 3



Chương 747 - Khách mới 3




Khách mới 3
Bên kia nồi có ba cái cầu trượt mini được đặt quanh hàng rào, một bên cầu trượt bắc qua hàng rào và tựa vào mép nồi canh.
Ba bốn người tí hon đang đứng trên đó cẩn thận bỏ nguyên liệu nấu ăn tươi ngon vào nồi. Củ cà rốt dài lớn bằng ngón cái, từng miếng thịt bò tươi rói, còn có cả bánh quẩy và thịt bò viên nặn tay nữa, tất cả đều nối đuôi nhau trượt vào nồi.
Thấy vậy, Trịnh Chước không khỏi bật cười: "Nếu đứa cháu nhỏ nhà tôi nhìn thấy cảnh này thì chắc chắn nó sẽ phát cuồng mất!"
Lư Yên Lâm: "Đừng nói mấy đứa nhỏ, bản thân tôi bây giờ cũng sắp phát cuồng rồi đây này!"
Tạ Tu Lương nhìn trái phải một hồi, vẻ mặt thay đổi liên tục, cuối cùng anh ta kéo Thời Diên rồi hỏi nhỏ: "Rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra thế này?"
Tạ Giai Nhiên đang kéo tay áo anh trai nghe anh mình hỏi Thời Diên về lai lịch khách sạn này bèn ghé sát lại gần nghe ngóng.
Thấy các bạn mình vẫn còn ngơ ngác, Thời Diên không khỏi lắc đầu một cái. Anh ấy lấy điện thoại di động ra bấm vào app nội bộ của khu phố thương mại cho bọn họ xem: "Nói đơn giản thì Lộ Dao kinh doanh khu phố này. Tên đầy đủ của chỗ bây giờ chúng ta đang ngồi là Khách sạn suối nước nóng Lộ Dao, nó liên kết với thế giới có người tí hon sinh sống. Vì Trung thu trong khách sạn có sự kiện nên khách sạn mới trưng bày một số hàng hoá mà bình thường ít khi thấy, có cả hộp quà bánh Trung thu nữa. Tôi tới đây vì hộp quà này đấy. Chẳng phải gần đây trạng thái của Tu Lương không tốt lắm à? Tôi muốn dẫn cậu tới đây chơi coi như giải sầu ấy mà."
Tạ Tu Lương và Tạ Giai Nhiên cùng nhìn vào màn hình điện thoại của Thời Diên mà không khỏi khó hiểu. Thế là cả hai cùng đồng thanh hỏi: "Sao giao diện app của chúng ta không giống nhau vậy?"
Trịnh Chước và Lư Yên Lâm cũng nhìn thấy giao diện app nội bộ của Thời Diên trông phong phú và đẹp mắt hơn nhiều.
Thẩm Bình Tiến cũng lấy điện thoại ra đăng nhập vào app nội bộ: "Bởi vì chúng tôi là khách hàng VIP còn các cậu chỉ là du khách thôi."
Trịnh Chước nhíu mày: "Làm sao mới thành VIP được vậy?"
Thời Diên: "Một tháng một triệu."
Tạ Tu Lương, Tạ Giai Nhiên, Lư Yên Lâm và Trịnh Chước đều trợn tròn mắt: "Bố khỉ! Hai cái thằng phá của này!"
Một tháng một triệu tức là một năm hơn mười triệu.
Mặc dù bọn họ đều là con nhà giàu nhưng tiền có phải lá đa đâu?
Tuy rằng khu phố này cực kỳ kỳ lạ nhưng một tháng một triệu cũng quá sức tưởng tượng rồi.
Thời Diên: "Ây da không phải chỉ có mỗi khách sạn này thôi đâu. Xung quanh còn có hơn mười cửa hàng, hơn nữa bây giờ càng ngày càng thú vị!"
Lư Yên Lâm không chịu nổi: "Như vậy mà các cậu tiêu một tháng một triệu vào đây ư?"
Thời Diên đang định phản bác thì chợt cảm thấy vai mình nhột hột. Anh ấy chậm rãi xoay người lại thì thấy hai người tí hon đứng trên bệ cửa sổ, vừa rồi chính bọn họ đã chọt vai anh ấy.
Thời Diên đã tới khách sạn mấy lần rồi nhưng đây là lần đầu tiên anh ấy được người tí hon chủ động bắt chuyện. Thế là giọng điệu anh ấy vô thức nhẹ đi rất nhiều: "Có chuyện gì hả?"
Người tí hon kia xấu hổ chỉ chỉ điện thoại anh ấy: "Hắc Thứ nói bà chủ cũng gửi ảnh của chúng tôi vào cái hộp nhỏ này, có điều hộp nhỏ của Hắc Thứ không xem được. Anh cho chúng tôi xem với được không?"
Chiều nay sau khi chụp ảnh cho người tí hon trong khách sạn, Lộ Dao đã ghép lại thành một video rồi đăng lên app nội bộ. Có lẽ Hắc Thứ nhìn thấy rồi nói lại với hai vị khách tí hon này.
Bọn họ cũng muốn xem nhưng điện thoại của Hắc Thứ hết pin rồi.
Thời Diên bèn bấm vào mục Hoạt động trong khu phố, tìm kiếm tài khoản của khách sạn suối nước nóng rồi mở ra cho hai người tí hon xem.
Sau khi nhìn thấy bản thân trong ảnh, hai người hài lòng chuẩn bị quay về phòng nghỉ ngơi.
Trước khi đi bọn họ còn thân thiện giơ bàn tay nhỏ bé ra cầm lấy ngón tay Thời Diên tỏ ý cảm ơn nữa.
Mấy người bạn bên cạnh vừa chửi Thời Diên và Thẩm Bình Tiến phá của nay đã rơi vào trạng thái không nói nên lời.
Toang rồi, sao bọn họ cũng thèm được như vậy thế nhỉ?
Tạ Tu Lương thò đầu sang ngó điện thoại Thời Diên: "Trừ khách sạn này ra thì còn cửa hàng gì nữa vậy?"
Thời Diên mở Hoạt động trong khu phố ra cho mọi người xem những nội dung mình phải trả tiền mới thấy được: "Còn nhiều lắm, rạp chiếu phim bên cạnh có phim thực tế ảo này, quán Internet Cafe ở đối diện thì có game thực tế ảo, còn có cả khu vui chơi dưới đáy biển nữa."
Thẩm Bình Tiến: "Hình như Lộ Dao mới mở cửa hàng mới ở một thế giới có zombie thì phải, đang làm dịch vụ chạy vặt."
Thời Diên: "Tôi rất khâm phục đầu óc kinh doanh của bà chủ. Sao cô ấy có thể nghĩ ra những loại hình kinh doanh tuyệt vời như này nhỉ? Tu Lương à, chẳng phải gần đây cậu đang muốn quay một bộ phim tiên hiệp sao? Dự án mà Lộ Dao hợp tác với chúng ta được tung ra ở thế giới tu tiên đấy."
Tạ Tu Lương trợn to hai mắt: "?!"
Trịnh Chước, Lư Yên Lâm và Tạ Giai Nhiên nghe mà bối rối, cứ có cảm giác mình bị hai người này thao túng tâm lý. Đáng sợ nhất là hình như ý chí của bọn họ không được kiên định cho lắm, cảm thấy như sắp rơi vào hố đến nơi rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận