Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 29 - “Tôi cũng thích cô ấy.” 4



Chương 29 - “Tôi cũng thích cô ấy.” 4




“Tôi cũng thích cô ấy.” 4
Lộ Dao giơ tay mở hẳn cửa ra, thấy có hai người tí hon Nitraan một nam một nữ đang đứng ngoài cửa.
Người tí hon nam chính là người tên là Trúc Châu vừa bị kẹt ở cửa kia. Anh ta cao hơn người cao nhất trong số người tí hon mà Lộ Dao đã từng gặp là Cam Lịch rất nhiều.
Vóc dáng anh ta là kiểu vai u thịt bắp cực kỳ rắn chắc, có để râu, đôi mắt tròn xoe, trên người phủ một lớp áo da thú qua loa, nhìn phong cách ăn mặc thì có vẻ rất giống người của bộ lạc Heo Đỏ.
Phía sau lưng Trúc Châu có một người tí hon nữ đang đứng. Trông cô ấy có vẻ cao bằng Cam Lịch, đuôi tóc cũng hơi đo đỏ như dính một lớp ánh sáng mỏng mờ giống Cam Lịch.
Sau lưng cô ấy có một con heo đỏ đang chở đầy hành lý. Cô ấy còn đang cầm trên tay một tờ giấy mà Lộ Dao cực kỳ quen thuộc. Đó chính là tờ rơi mà Lộ Dao nhờ Cam Lịch đi phát.
Lộ Dao ngồi xổm người xuống hỏi: "Xin hỏi hai người muốn ở trọ hay dùng bữa?"
Nếu bọn họ đã gặp Cam Lịch, lại cầm theo tờ rơi thì hẳn là đã nghe được chuyện về khách sạn từ chỗ Cam Lịch rồi.
Trúc Châu chắn phía trước người tí hon nữ kia, cảnh giác nhìn Lộ Dao chằm chằm.
Người tí hon nữ vỗ vỗ Trúc Châu rồi đi vòng qua anh ta, tiến lên phía trước ngửa đầu nhìn Lộ Dao: "Tôi tên là Diên Vĩ. Người sau lưng tôi là Trúc Châu, bạn đời của tôi. Chúng tôi muốn ở lại đây một đêm."
Lộ Dao hiểu ra. Đây là một đôi vợ chồng người tí hon.
Không biết chế độ hôn nhân ở thế giới này là kiểu gì nhỉ? Có vẻ như nó khác với những gì cô biết.
Mở cửa hàng ở dị giới có một điều thú vị là có thể tiếp xúc với khách hàng để mổ xẻ lối sống khác nhau ở các thế giới. Những "khác nhau" kia cứ như là lời giải thích tốt nhất cho sự đa dạng của cuộc sống vậy.
Là một bà chủ có kinh nghiệm, Lộ Dao sẽ không hỏi thẳng mặt khách.
Cô thành thạo dẫn bọn họ tới máy đổi tiền để đổi đồng Nitraan, sau đó lại giúp bọn họ tháo hành lý xuống đặt lên thang máy thủ công, dắt heo đỏ qua chuồng chăn nuôi rồi đưa hướng dẫn khách vào thang máy thủ công đi lên phòng mình.
Tối hôm qua, bọn họ đã xây xong tầng bốn khu phòng dành cho khách rồi. Lộ Dao không định tiếp tục xây lên cao hơn nữa. Kế hoạch tiếp theo của cô là xây dựng một phòng trà kiểu Trung Hoa lộ thiên ở tầng thượng, cung cấp nơi thư giãn cho khách.
Buổi sáng, lúc quét dọn phòng dành cho khách ở tầng hai và tầng ba, Lộ Dao cũng đã dọn dẹp xong phòng hạng sang ở tầng bốn rồi.
Tầng bốn giống tầng ba, chỉ có hai căn phòng.
Chỉ là phòng ở hai tầng này hoàn toàn khác nhau. Phòng đôi ở tầng ba được trang bị hai giường đơn, còn phòng hạng sang ở tầng bốn thì chỉ có một chiếc giường đôi mà thôi. Mọi đồ dùng trong phòng đều là phần dành cho hai người.
Nghe xong lời giải thích, Diên Vĩ nhanh chóng quyết định muốn ở phòng hạng sang tầng bốn.
Lộ Dao bèn giao chìa khóa phòng 401 cho cô ấy rồi định giúp bọn họ đưa hành lý tới tận cửa. Chỉ là Trúc Châu đã vác hành lý lên trước rồi, không cho cô cơ hội động vào.
Diên Vĩ cười với Lộ Dao một cái: "Anh ấy không thích nói chuyện lắm."
Lộ Dao tỏ vẻ mình hiểu được. Cô vẫn giới thiệu cách sử dụng đồ đạc trong phòng cho bọn họ như thường rồi chốt lại: "Hai người nghỉ ngơi trước đi, tôi sẽ đi chuẩn bị bữa tối."
---
Cửa phòng vừa đóng lại, Trúc Châu đã thở phào một hơi.
Đến khi được gặp thật rồi mới biết người khổng lồ trong lời đồn này đáng sợ đến nhường nào.
Cô chỉ cần dùng một tay là có thể bóp nát bọn họ.
Diên Vĩ quan sát xung quanh phòng một vòng rồi đi tới cạnh bàn, ngón tay quẹt qua mặt bàn bóng loáng: "Người khổng lồ thế mà lại có thể làm ra được chiếc bàn khéo léo thế này..."
Ở giữa bàn còn có một chiếc bình cổ thon bằng sứ màu trắng, cắm hai nhánh hoa đơn giản. Hương thơm thoang thoảng từ bông hoa tỏa ra phảng phất khắp phòng.
Diên Vĩ giơ tay bóp nhẹ lên nhuỵ hoa một cái rồi thấp giọng nói: "... Em khá thích cô ấy..."
Trúc Châu trợn to hai mắt, không thể tin nổi, lại cảm thấy hơi tổn thương.
Diên Vĩ nhịn cười, xoay người cởi quần áo: "Cam Lịch bảo trong phòng có nước nóng. Vừa rồi bà chủ cũng giới thiệu có nước nóng nên em muốn tắm rửa trước."
Mặt Trúc Châu bỗng đỏ bừng lên một cách đáng ngờ: "Tắm... Tắm cùng nhau hả?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận