Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 899 -



Chương 899 -




Qua cỗ máy thời gian, Lộ Dao đã nhìn thấy hình ảnh ông chủ tiệm trước bị khách hàng có giá trị tinh thần cao tẩy não. Mặc dù trước đó chủ tiệm cũng đã thay cơ thể người máy rồi nhưng vẫn bị khách điều khiển, cuối cùng còn bị đào cả não ra đem đi chỗ khác.
Tài liệu mà Lộ Dao lấy được chỉ có thể giúp cô nhìn thấy hình ảnh trên con đường trước tiệm sách. Nghe nói sau đó não của chủ tiệm kia bị đưa đi triển lãm ngay khu vực công cộng ở nhà giam, tất cả mọi người đều có thể lẻn vào bộ não kia một cách tuỳ ý và thấy được tất cả suy nghĩ và trí nhớ của người đó.
Sau khi được cai ngục cứu về, chủ tiệm trước đây nhanh chóng đóng cả và dọn ra khỏi đảo Quán.
Lộ Dao biết rõ thế giới này vô cùng bạo lực, dã man và nguy hiểm nên đã nhắn vào nhóm chat nhân viên thông báo trước cho mọi người rồi, trong đó có cả Harold và Bất Độc nữa. Nếu không có sự cho phép của cô thì tất cả nhân viên đều không được phép tự tiện bước vào cửa hàng thứ mười một.
Tình hình tiệm sách còn nguy hiểm hơn cả phố U Linh lúc trước nữa.
Lộ Dao đi đặt biển chỉ đường ở biên giới giữa khu tám và khu chín rồi mới xoay người chậm rãi đi vào tiệm sách.
Trên đảo toàn người máy với người máy, bọn họ không cần ăn cơm uống nước gì cả, có thể nói là toàn bộ nhu cầu sinh lý cơ bản của vật sống đã bị loại bỏ hết.
Ý tưởng bán dầu bôi trơn khớp xương máy móc của chủ tiệm trước đây là một ý tưởng cực kỳ hay.
Nghe nói dầu bôi trơn chủng loại khác nhau thì sẽ có hiệu quả khác nhau, cảm nhận của mỗi cá nhân khi dùng cũng sẽ không giống nhau, có lẽ cũng giống như ăn cơm vậy.
Người chủ mở cửa hàng trò chơi, vừa bắt đầu thì khá nổi tiếng, có điều cũng chỉ được mấy ngày, tốc độ sập tiệm còn nhanh hơn cả cửa hàng bán dầu bôi trơn.
Đa số trò chơi ở thế giới này là kiểu thực tế ảo, trình độ khoa học kỹ thuật phát đạt, giá trị tinh thần được nâng cao, ngay cả cơ thể máu thịt mà con người cũng thản nhiên bỏ đi thì những trò chơi bình thường rất khó để duy trì cảm giác kích thích.
Trước kia nữa từng có một tiệm bán quần áo thiết kế độc quyền, chủ tiệm là nhà thiết kế nên có rất nhiều ý tưởng đặc biệt.
Có lẽ sự đặc biệt này đã thu hút quá nhiều ánh mắt tò mò nên bà chủ tiệm quần áo kia mới lên đảo chưa đầy hai tuần đã bị phạm nhân vượt ngục bắt cóc. Kẻ đó muốn biến não của bà chủ thành tiêu bản rồi cất giữ.
Lúc được cai ngục cứu ra, bộ não của bà chủ kia đã bị tổn thương nghiêm trọng, đến nay vẫn còn đang nằm trong viện điều dưỡng.
...
Theo những tài liệu có được thì có thể khách hàng của tiệm mới này là sự tồn hung tàn nhất từ trước đến nay.
Lộ Dao cắn một miếng sandwich bắp ngọt thịt hun khói thêm phô mai, tay cầm tách cà phê. Cô từ tốn lật xem tập thơ vừa mới đặt lên giá, đầu không ngừng suy nghĩ.
Cô tưởng rằng đến trước giờ nghỉ trưa tiệm sách sẽ không có khách tới, ai ngờ tiếng gõ cửa lại đột ngột vang lên.
Sau khi sửa sang lại lần nữa, cửa của tiệm sách đã được đổi thành cửa cảm ứng chống đạn trong suốt rất cứng. Khách đứng bên ngoài có thể thấy rõ bài trí và sản phẩm bên trong, cũng không cần có người ra mở cửa cho.
Lộ Dao ngẩng đầu nhìn qua thì thấy một người máy màu xám bạc cao hơn hai mét đang đứng bên ngoài. Người này mặc đồ phạm nhân sọc xanh trắng, chỗ lộ ra ngoài quần áo là kim loại sáng bóng, đôi mắt màu xám tro mô phỏng theo mắt người được khảm vào lớp kim loại lạnh như băng nhưng ánh mắt lại rất sâu và có thần.
Vì đôi mắt này quá giống thật nên không quá tương thích với cơ thể kim loại kia.
Lộ Dao thích nhìn robot quét dọn linh hoạt đáng yêu dễ thương hơn.
Cô không chần chừ quá lâu mà đứng dậy đi tới cạnh cửa, tự mình đón khách vào tiệm.
Trước khi bước vào, Gus hơi bối rối cúi đầu nhìn tay mình.
Anh ta vừa mới rời khỏi khu bảy. Sau mười lăm ngày đón nhận thẩm vấn tinh thần thì cuối cùng anh ta cũng bị đuổi về nhà giam ở khu sáu.
Đại khái là vì lúc thẩm vấn tinh thần phải đối mặt với không ít áp lực nên lúc đi ra ngoài giá trị tinh thần của anh ta bạo động, không cẩn thận đâm cai ngục đang áp giải mình bị thương.



Bạn cần đăng nhập để bình luận