Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 333 - Mạnh nhất tam giới, mong được thua một lần 1



Chương 333 - Mạnh nhất tam giới, mong được thua một lần 1




Mạnh nhất tam giới, mong được thua một lần 1
Tạo đơn, điền địa chỉ, phương thức liên lạc, cuối cùng là trả tiền. Sau khi hoàn thành một loạt bước cần thiết, tâm trạng của bọn họ vẫn rất kích động, chưa thể bình tĩnh lại ngay được.
Trước khi mua thì mong nhanh kiếm được đủ tiền đặt hàng.
Bây giờ đặt được hàng rồi thì lại bắt đầu mong nhanh nhận được.
Mua đồ trên mạng đúng là hoàn toàn khác với lúc đi mua đồ ngoài cửa hàng.
Cảm giác chờ mong cũng rất dằn vặt người ta.
Buổi tối Giảo Nương phải đi làm nên thời gian nhận đơn cày acc ít hơn những người khác, thế nên đến giờ vẫn chưa tích đủ tiền mua cả lò vi sóng và nồi chiên không dầu.
Nàng trằn trọc cả đêm, hôm sau quyết định sẽ mua nồi chiên không dầu trước, tiện thể mua thêm một ít nguyên liệu nấu ăn đã qua xử lý thích hợp nấu bằng nồi chiên không dầu nữa.
Còn pháp khí cung cấp điện thì Giảo Nương đã làm ra từ hai ngày trước rồi.
Nàng dùng linh thạch như nguồn điện, bề ngoài có lỗ cắm vào như thứ ở quán Internet Cafe nhưng bền chắc hơn nhiều, còn chống nước nữa.
Giảo Nương lấy điện thoại di động và tủ lạnh sau quầy bán đồ ăn vặt ra làm thí nghiệm. Ổ cắm mà nàng tạo ra vừa có thể sạc điện vừa có thể cắm điện, hoàn toàn không có vấn đề gì.
Chỉ cần thay đổi pin linh thạch định kỳ là được. Pháp khí cung cấp điện này là một nguồn điện vô hạn, thậm chí không cần thay đổi kết cấu bên trong nồi chiên không dầu mà chỉ cần cắm vào là có thể sử dụng được luôn.
Thấy Giảo Nương kết hợp kiến thức vật lý hiện đại và luyện khí làm ra được pháp khí cung cấp điện, Lộ Dao bắt đầu có hứng thú với việc luyện khí.
Cô vốn đã có chúc phúc của Fulla, lại biết sử dụng ma pháp để luyện chế các món đồ nên không muốn học thêm luyện khí nữa vì nghĩ nó là một kỹ năng lặp lại.
Nhưng năng lượng và kết cấu của mỗi thế giới là khác nhau, thành ra kỹ năng cũng có thể phát huy đến những mức độ khác nhau.
Ở thế giới ma pháp cao cấp như đại lục Alexandria, ma lực và ma pháp chiếm phần chính gần như tuyệt đối.
Còn đại lục Phù Thế thì thuộc kiểu thế giới ma pháp cấp thấp, linh khí mới là nguồn gốc của sức mạnh, thế nên tu luyện mới chiếm phần chính.
Nếu có linh lực và nền tảng kiến thức luyện khí thì Lộ Dao cũng có thể sửa đổi pháp khí giống như Giảo Nương.
Bây giờ cô đã có thể làm ra được một hạt giống thế giới nén thời gian. Thế nên cô hoàn toàn có thể lợi dụng thời gian nén đó để tu luyện.
Ngoài luyện khí ra thì Lộ Dao còn có hứng thú với luyện đan và vẽ phù chú nữa.
Nghe vậy, Giảo Nương lục lọi trong túi càn khôn lấy một bộ sách nền tảng bình thường ở tu chân giới ra cho Lộ Dao. Năm đó nàng lấy được số sách này từ Tạ phủ ở Nghê thành.
Lộ Dao không có sư môn, tuổi tác cũng không còn nhỏ nữa nên có thể nhập môn hay không vẫn phải xem năng lực của cô.
Giảo Nương cho rằng ít nhất cũng phải năm mươi năm nữa Lộ Dao mới nhập môn được.
Lộ Dao đặt chồng sách đó trong hạt giống, có thời gian lại vào lật lật đọc mấy trang, cứ vậy rồi cũng đọc xong lần thứ nhất.
Sau đó cô bắt đầu thử khoanh chân ngồi nhập định hấp thụ linh khí xung quanh.
Tiếc rằng linh khí núi Bất Tiên rất mỏng nên tạm thời không có hiệu quả gì.
Lộ Dao cũng không sốt ruột. So với việc tăng tiến tu vi thì cô cảm thấy hứng thú với kiến thức trong sách hơn. Đọc xong bộ sách Giảo Nương cho, cô lại lấy số sách lần trước mua ở Nghê thành ra đọc tiếp.
Thời gian nén trong này trôi qua rất chậm nên chỉ trong vòng một buổi trưa, Lộ Dao đã đọc được hết mấy cuốn sách rồi.
---
Minh giới, bên bờ sông.
Tạ Nhất và Phạm Tung mới ra khỏi Ngục phủ, đang ngồi bên bờ sông nước đỏ nhạt, miệng ngậm kẹo, vị ngọt lan ra từ đầu lưỡi khiến vết thương sau lưng như không còn đau như trước nữa.
Bởi vì cửa qua sông mở ra trong ca làm việc của bọn họ nên cả hai phải nhận phạt roi và phạt canh cửa qua sông một trăm năm.
Tên quỷ sai trực luân phiên với bọn họ đã tới nhân gian câu hồn lang thang rồi.
Phạm Tung tiện tay nhặt một cục xương chẳng biết là của ai lên vẽ một hình vuông xuống đất, sau đó lại vẽ hình ngọn núi, con sông và một người máy vuông vức đang giơ tay ra vào trong ô vuông kia.
Tạ Nhất: "... Làm gì đấy?"
Phạm Tung: "Ta đang hồi tưởng lại trò chơi lúc ấy. Khi đó mà đánh nhanh hơn một chút, ít sai sót hơn một chút thì có khi kịp đánh xong ván rồi."
Bọn họ mới đánh được một nửa đã phải đi. Khi ấy thì chưa có cảm giác gì nhưng bây giờ về đây rồi lại càng nghĩ càng nhớ.
Tạ Nhất: "... Nhắc mới nhớ, trong trò chơi cũng có một nhân vật có xích câu hồn đấy. Tiếc là ta còn chưa chơi đến đó."
Tuần này vị tướng đó không được miễn phí, trong tài khoản của bọn họ cũng không có nên chỉ mới thấy được một lần vì người chơi đội đối diện sử dụng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận