Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1090 -



Chương 1090 -



Lộ Dao lựa chọn lấy đôi mắt người máy của Ducer ở hành tinh BS-111 là vì nghĩ đến tính năng ưu việt của đôi mắt này. Nó vừa có tầm nhìn rộng rãi vừa bắt được những chi tiết dù là nhỏ nhất. Cô có thể mượn nó để thấy được tất cả những cảnh tượng mà Ducer thấy từ khi bắt đầu sử dụng cơ thể người máy.Vì trùng hợp là khi đó hệ thống hiện thực hóa ước mơ cũng vừa mới thăm dò được chút tình báo về nơi gọi là nhà máy đồ đóng hộp kia nên Lộ Dao muốn lần theo manh mối này để tìm ra nơi đó. Cô không ngờ được rằng mình lại dễ dàng tìm được nhà máy đồ đóng hộp trong lời đồn như vậy.Hoá ra Ducer là một trong những quản lý của nhà máy đồ đóng hộp.Quy mô nhà máy này cực kỳ rộng lớn, trải khắp tinh vực.Qua mắt của Ducer, Lộ Dao nhìn thấy người đàn ông mắt xanh tên là Dius kia - ông chủ sau màn của nhà máy đồ đóng hộp.Đúng như lời nhắc nhở của manh mối từ ngày đầu mở tiệm, công việc kinh doanh của nhà máy đồ đóng hộp đang rơi vào hoàn cảnh vô cùng khó khăn.Bắt đầu từ trăm năm trước quản lý của nhà máy đồ đóng hộp đã thử giải quyết vấn đề này rồi nhưng tiếc rằng đến nay vẫn chưa thấy chút hiệu quả nào.Thậm chí Lộ Dao có thể đoán trước được rằng cuối cùng đống hỗn loạn này sẽ lại bị đẩy sang tay mình cho mà xem. Cô đã trải qua quá nhiều tình huống tương tự rồi nên ngay cả tức giận cũng lười, trái lại còn hơi hưng phấn nữa. Bây giờ cô chỉ ước gì có thể đẩy nhanh tiến độ nhiệm vụ lên mức nhanh nhất.Có người rơi vào tuyệt vọng sẽ đánh mất ý chí nhưng cũng có người càng gặp khó khăn thì lại càng hăng hái, càng không muốn nhận thua.Nếu chỉ nhìn bề ngoài thì chẳng ai nghĩ Lộ Dao là người thuộc vế sau nhưng sự thật đúng là như vậy.Càng có người muốn đè đầu cô xuống thì cô lại càng ngang ngạnh, không muốn làm theo ý đối phương.Lộ Dao đi qua con đường yên tĩnh rồi đẩy cửa khách sạn suối nước nóng ra.Bóng đêm dày đặc đã phủ kín đại lục Nitraan, các vị khách tí hon đã về phòng nghỉ ngơi cả rồi, trên hành lang sát bên phòng bếp có một chiếc ghế dựa.Nhân viên người khổng lồ có lịch trực đêm hôm nay là Tiểu Trịnh. Anh ta chưa về phòng nghỉ ngơi mà đang nằm trên ghế, trên người là một cái chăn dày.Lộ Dao nhẹ nhàng đi ngang qua Tiểu Trịnh và phòng bếp rồi dừng lại trước cửa phòng Bất Độc.Cửa phòng mở ra từ bên trong, Bất Độc mặc bộ đồ ngủ màu lam nhạt có hoa văn bông tuyết đứng cạnh cửa, con ngươi đỏ thẫm chớp chớp mừng rỡ: "Mẹ!"Lộ Dao xoa xoa mái tóc mềm mại của cậu sau đó ngồi xổm xuống nhìn thẳng vào bé người tuyết: "Đánh thức con hả?"Bất Độc lắc đầu.Trước đó Lộ Dao đã tới đây một lần để đưa nhẫn không gian cho nhân viên. Cô chỉ nán lại đây một lúc, còn bị tộc người tí hon nhỏ bé vây quanh nữa nên không nói chuyện được với Bất Độc. Bây giờ cô đến đây lần nữa là để thăm Bất Độc.Trong phòng, Bất Độc vừa quan sát vẻ mặt Lộ Dao vừa nghiêm túc kể cho cô nghe mấy chuyện vụn vặt mình gặp phải ở nhà trẻ.Bất Độc đã từng cảm thấy đối với mình thì nhà trẻ là một nơi quá ngây thơ, nhưng hôm nay cậu đã nếm được chút vui vẻ trong đó rồi.Cậu được cô Phương chỉ đích danh cho làm lớp trưởng, nhiệm vụ thường ngày là giúp cô giáo chăm sóc các bạn khác.Bản thân cô Phương cũng không ngờ tay sai nhỏ của mình lại đắc lực như vậy nên thường xuyên khen ngợi Bất Độc lúc nói chuyện với người khác. Các bạn trong lớp cũng rất thích cậu....Đến khi trời bắt đầu sáng lên, Lộ Dao mới rời khỏi phòng Bất Độc. Tiếp theo cô lại có việc bận rồi.Lúc Lộ Dao trở lại tiệm sách thì đảo Quán vẫn còn đang ngủ say dưới bầu trời đêm nhân tạo.Cô mở màn hình nhiệm vụ của hệ thống ra kiểm tra miêu tả nhiệm vụ một lần nữa...[... Hãy nương theo cơ hội phát triển này để trở thành cửa hàng đầu tiên có mặt ở cả chín khu vực trên đảo Quán. Thời hạn nhiệm vụ ba mươi hai ngày...]Sau khi sự kiện khu ba bạo loạn kết thúc, Lộ Dao nhận được nhiệm vụ mới này.Thật ra thì cũng chỉ mới mấy ngày trôi qua nhưng vì thời gian tinh vực quá dài nên cô mới cảm thấy như đã rất lâu rồi thôi.Hiện tại tiệm sách đã tiếp cận được đến khách hàng ở bảy khu gồm từ khu ba đến khu chín. Nếu sự kiện nguy hiểm do phạm nhân khu ba bày ra kia không xảy ra thì chuyện tiếp cận được phạm nhân ở khu một và khu hai chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi. Nhưng bây giờ thì Lộ Dao không chắc.Hệ thống hiện thực hóa ước mơ không nhịn được mà nhô ra cắt ngang suy nghĩ lạc quan của Lộ Dao: "Dù không có sự kiện khu ba thì khu một cũng sẽ không bao giờ mở cửa cho chúng ta đâu. Phạm nhân bị nhốt ở khu một toàn là những kẻ cùng hung cực ác. Bình thường đến cả cai ngục còn không dám tiếp xúc với bọn họ."



Bạn cần đăng nhập để bình luận