Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1153 -



Chương 1153 -



Tinh Đường và Yến Quy cũng nhanh chóng phân biệt ra được ngôn ngữ địa phương của bà cụ Tô.Số lá trà tươi trong một túi chỉ đủ rang trong một chảo, lá trà sau khi rang xong thì trở nên mềm hơn, màu sắc cũng trở sang màu xanh lá đậm, rang xong thì rải trà ra mẹt, sau khi phơi khô cũng được một nắm.Sau buổi sáng hôm đó, tin tức nhà Lộ Dao có rất nhiều người máy làm được việc đã từ từ được truyền ra ngoài.Buổi chiều, có đến mấy tốp người tò mò lui đến nhà Lộ Dao để hóng chuyện.Lộ Dao cũng nhiệt tình mời họ uống cốc trà, ăn hạt dưa, sẵn tiện nghe vài câu chuyện phiếm trong thôn.Trong ngày xuân ấm áp như thế, thêm vào đó lại vừa đổ vài trận mưa nên măng xuân đã bắt đầu nhú ngọn rồi.Người dân trong thôn nói sắp được ăn măng rồi.Đột nhiên Lộ Dao nhớ đến mùi hương thơm lừng của món măng non xào thịt tươi ngon nên đã đặt ly trà xuống, tò mò hỏi: “Tôi có thể đi đào măng không?”Người dân trong thôn đáp: “Bà muốn đào thì cứ đến khu rừng trúc phía cây bách đằng kia kìa. Rừng trúc ở đó rất rộng, măng mọc cũng nhanh nữa.”Những mảnh ruộng trong thôn đều có chủ sở hữu riêng, chẳng qua hàng xóm láng giềng với nhau nên chỉ cần nói một tiếng là được.Sau đó có người nói: “Trông bà lâu lắm rồi chưa từng làm việc nặng nhỉ, có đào được không đấy?”Lộ Dao nháy mắt ra hiệu với Yến Quy: “Sáng sớm mai tôi đưa Yến Quy đi thử xem sao.”Buổi chiều bà cụ Tô cũng có mặt ở đó, nghe thấy vậy thì lập tức lớn tiếng đáp lại: “Yến Quy rất thông minh, sức cũng mạnh nữa. Bà đưa Yến Quy đi thì sợ là cánh rừng đó sẽ bị đào không còn gì nữa mất.”Lộ Dao xua tay cười: “Tôi chỉ ham vui mà thôi. Mọi người yên tâm, tôi chỉ đào đủ ăn hai ngày thôi.”Bà cụ Tô nói: “Bà phơi thêm chút măng khô, dùng để nấu canh hay lúc xào đồ ăn bỏ chút vào cũng đều ngon lắm đấy.”Quả thật Lộ Dao rất thích ăn măng, hơn nữa nếu tự đào còn thú vị hơn nữa, thế nên đã gật đầu đáp: “Được, đến lúc đó tôi sẽ phơi một ít.”Buổi chiều dài đằng đẵng cứ trôi qua trong các câu chuyện phiếm và những đĩa hạt dưa như thế đấy, ánh mặt trời lặn dần nơi phía tây, người dân trong thôn cũng từ từ ra về dần.Nhưng chỉ trong một đêm thôi mà tin tức liên quan đến việc nhà của bà cụ Lộ có rất nhiều người máy công nghệ cao đã lan truyền ra khắp thị trấn Đồng Hoa.Sáng sớm hôm sau, Lộ Dao ngồi ngay đập nước ăn cháo và bữa sáng, còn hệ thống hiện thực hóa ước mơ thì luôn càu nhàu bên tai cô.Thói quen của người dân nơi đây là dậy sớm ra ruộng để làm việc đồng áng, bận rộn đến lúc mặt trời mọc thì mới về nhà nghỉ ngơi.Lộ Dao thì đã quen ăn sáng xong rồi mới ra ngoài.Sáu giờ rưỡi là Tinh Đường đã thức dậy nấu cháo làm đồ ăn.Bảy giờ Lộ Dao dậy, ăn sáng xong thì cũng mới có bảy giờ rưỡi.Hôm nay Lộ Dao định đến rừng trúc để đào măng.Cô đưa theo hai người máy làm nông là Yến Quy và Hoa Li.Yến Quy phụ trách việc đào măng, còn Hoa Li phụ trách thu thập măng, Lộ Dao thì phụ trách tìm măng.Khu rừng trúc này khá xa nhà Lộ Dao, men theo con đường đi năm trăm mét, rồi lại xuống ruộng, men theo ruộng để đi.Hoa cải dầu nở rất đẹp, muốn đi ngang qua con đường đó thì bắt buộc vai phải vương lại một ít phấn hoa màu vàng nhạt và vài cánh hoa, từng đợt hương hoa thoang thoảng bay ngang qua mũi.Lộ Dao đi trước nhất, hai con người máy cao to vác theo cuốc, lưng đeo giỏ đi phía sau cô.Lúc đi ngang qua một căn nhà cũ bỏ hoang, những cành hoa diên vĩ màu tím nhạt hướng về mặt trời để đón nắng, trên tán lá của chúng còn đọng lại những giọt sương long lanh.Ở nông thôn, lá của hoa diên vĩ thường được dùng để lên men cho chao nên người dân ở đây gọi nói với một cái tên khác là hoa chao, có nhiều nơi còn mọc đầy cả một ngọn núi nữa là.



Bạn cần đăng nhập để bình luận