Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 59 - Khách tới 5



Chương 59 - Khách tới 5




Khách tới 5
Lúc Lộ Dao đi ra khỏi cửa hàng đồ ăn nhanh thì trời đã tối rồi. Cô cất bước đi về phía khách sạn đối diện.
Hôm nay cô bận rộn ở bên ngoài cả ngày, không biết khách sạn có khách không. Hợp đồng nhân viên còn chưa ký nhưng có lẽ giờ này Cơ Thanh Nghiên đã về mất rồi.
Đúng rồi, cô còn phải đưa Merlulu và Puxiu về tiệm nail nữa.
"Bà chủ về rồi hả?"
Lộ Dao vừa đẩy cửa khách sạn ra đã nghe tiếng Cơ Thanh Nghiên. Cô ngạc nhiên chớp mắt một cái: "Sao giờ này rồi mà cô còn chưa về?"
Cơ Thanh Nghiên nở nụ cười trong sáng, trông cứ như đổi thành một người khác vậy: "Merlulu, Puxiu, Hắc Thứ và Viên Thịt Bò đều đã nghỉ ngơi cả rồi. Tôi còn chưa chơi đã thèm nên muốn ở lại chờ cô về nhanh chóng ký cho xong hợp đồng."
Chiều nay Cơ Thanh Nghiên đi theo Cơ Phi Mệnh tới khu phố thương mại, thấy quả nhiên Cơ Chỉ Tâm cũng ở đây nên trong lòng cô ấy đã có dự cảm rồi.
Có lẽ lần này chuyện tốt thật sự văng trúng đầu cô ấy rồi.
Đợi đến khi đi vào khách sạn và nhìn thấy toà "nhà trẻ con" tinh xảo đặt dưới bệ cửa sổ, trái tim cô ấy cũng sắp nhũn ra rồi.
Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi. Cô ấy vừa mới ngồi xuống trước toà nhà nhỏ tinh xảo kia đã thấy mấy người tí hon kéo cửa phòng ra, nối đuôi nhau ra khỏi phòng rồi đứng trong hành lang lớn tiếng kêu: "Bất Độc, Bất Độc, chúng tôi đói rồi, có bánh ngọt hay gì ăn không?"
Cơ Thanh Nghiên cứng đờ người ngồi tại chỗ, cố gắng chớp mắt thật mạnh vì tưởng mình nhìn nhầm.
Cơ Phi Mệnh khom người xuống giải thích với Bất Độc: "Người trẻ, đây là Cơ Thanh Nghiên, là nhân viên khách sạn hôm nay bà chủ mới nhận."
Người trẻ ư?
Cơ Thanh Nghiên trợn to hai mắt.
Người trẻ cũng ở đây à?
Bất Độc liếc mắt nhìn Cơ Thanh Nghiên một cái rồi gật đầu chứ không nói gì.
Lúc Lộ Dao không có ở đây thì cậu là một đứa bé ngoan không có lòng tò mò, cũng không tỏ vẻ dễ thương.
Cơ Phi Mệnh gọi Cơ Thanh Nghiên qua một bên giới thiệu đơn giản mấy câu.
Bởi vì cô ấy vẫn chưa ký hợp đồng nhân viên nên Cơ Phi Mệnh cũng không nói nhiều, chỉ là trong lòng rất hài lòng về đứa cháu này.
Lần trước ông ta đề cử nhiều người như vậy mà cuối cùng chẳng có ai vào làm được.
Cơ Phi Mệnh cứ tưởng rằng Lộ Dao sẽ không dùng người Cơ thị nữa.
Cơ Thanh Nghiên là do Cơ Phi Dung đề cử, không ngờ lại có duyên với Lộ Dao.
Mấy người tí hon tò mò hỏi Cơ Thanh Nghiên là ai. Sau khi biết cô ấy là nhân viên mới của khách sạn, Merlulu và Puxiu nhất thời có cảm giác đầy tự hào của người đi trước. Nhớ lại dáng vẻ "cao ngạo" của người có thể coi như là người đi trước trong tiệm nail là Ti Kim và Harold, Merlulu và Puxiu không lập tức tới gần người mới này mà quay đầu gọi Hắc Thứ tiếp tục chơi chuyển gạch, cứ như không thèm để ý đến cô ấy vậy.
Lúc nhìn thấy Viên Thịt Bò vẫy đuôi đi theo sau lưng Hắc Thứ, Cơ Thanh Nghiên không còn dùng được ngôn từ nào để miêu tả tâm trạng của mình ngày hôm nay nữa.
Rốt cuộc khách sạn này là kiểu gì vậy?
Bất Độc đưa cho cô ấy một bản thiết kế rồi chỉ ngón tay vào một chỗ trong đó: "Cô xây bên này nhé, tôi xây bên kia. Mẹ bảo muốn hoàn thành khu phòng dành cho khách số hai trong mấy ngày này."
Mẹ ở đây là đang nói Lộ Dao đó hả?
Cơ Thanh Nghiên cứ vậy mà ở lại khách sạn cả buổi. Đến xế chiều, những người khác tan làm rồi gọi cô ấy về cùng cô ấy cũng không đi, khăng khăng ngồi chờ Lộ Dao về.
Lộ Dao nhận lấy cốc nước từ trong tay Bất Độc rồi ngồi xuống: "Cô đã quen ở đây chưa?"
Cơ Thanh Nghiên ý thức được Lộ Dao đang hỏi mình nên gật đầu liên tục: "Tôi không ngờ được rằng khách sạn chủ đề xếp hình là như thế này."
Lộ Dao lấy thỏa thuận giữ bí mật và hợp đồng nhân viên từ trong kho hàng cá nhân ra. Chờ Cơ Thanh Nghiên ký tên xuống để thoả thuận có hiệu lực rồi cô mới nói tiếp: "Khu phố này là như này, ở đây có không ít nhân viên người bình thường giống như cô. Ngày mai cô có thể qua cửa hàng cách vách làm quen với mọi người một chút."
Nhân viên người bình thường, nói cách khác là còn có nhân viên không phải người bình thường nữa.
Cơ Thanh Nghiên càng hưng phấn hơn: "Bà chủ, vậy tối nay tôi có thể ở lại chỗ này chờ không?"
Xếp hình là một cách để giải tỏa căng thẳng, nhưng ngôi nhà được xếp nên trong khách sạn này lại có khách thật sự vào ở. Điều này thật sự khiến cô ấy muốn dừng cũng không dừng được.
Lộ Dao lắc đầu: "Khách sạn này khác với những cửa hàng khác, buổi tối cũng phải có người trông coi. Cô đừng vội vàng, cứ đi về nghỉ ngơi cho tốt đi đã rồi sau này tôi sẽ xếp ca trực đêm cho."
Chiều nay Cơ Phi Mệnh về cùng Cơ Chỉ Tâm, để xe lại đây cho Cơ Thanh Nghiên.
Cơ Thanh Nghiên mạnh mẽ làm mình tỉnh táo lại rồi lái xe về nhà.
Ngày đầu tiên của kỳ đóng băng lại tiếp tục là một ngày không có khách. Cũng may mà nhiệm vụ tuyển nhân viên đã hoàn thành được hai phần ba rồi.
Lộ Dao dùng mấy tiếng đồng hồ để ngăn ra một căn phòng nhỏ giữa hành lang với phòng bếp, định biến nó thành phòng nghỉ ngơi cho nhân viên trực đêm.
Cô còn vạch ra một khu vực nhỏ bên bệ cửa sổ gần phòng bếp nữa, mục đích là xây dựng thành ký túc xá dành cho nhân viên người tí hon trong khách sạn.
Lộ Dao nghĩ đến nhiệm vụ. Tốt nhất là thời gian này cô vẫn nên tuyển thêm một nhân viên nữa mới thay phiên nhau trực đêm được.



Bạn cần đăng nhập để bình luận