Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1239 -



Chương 1239 -



La Hàm Phương mở phần ăn số bốn của mình ra, vừa mới xé lớp bọc bên ngoài đã ngửi thấy mùi hương thơm phức. Bà ấy không tự chủ được mà nuốt một ngụm nước miếng.Bây giờ đã hơn mười giờ rồi, bà ấy đang rất đói bụng nên nhìn kiểu gì cũng thấy nguyên liệu nấu ăn trong hộp rất tươi.Phía dưới món sashimi tôm không có đá nhưng cho vào miệng vẫn thấy lạnh như băng. Phần tôm tươi ngon bất ngờ, không cần chấm thêm gia vị cũng đã đủ ngon rồi.Bên cạnh đĩa sashimi là một nồi hải sản nóng hổi. Những miếng cá, tôm, cua, sò lớn được hầm cùng rau cải và một số loại lá gì đó không rõ tên, bên trong còn có một vắt mì được làm thủ công nữa. La Hàm Phương hơi nhíu mày. Nhìn hình thức thì có vẻ không tệ nhưng mì để lâu như vậy chắc nhũn mất rồi.Nghĩ đoạn, bà ấy cầm thìa lên múc chút nước canh nếm thử. Nước canh chua cay ngon miệng, cũng khá giống canh hải sản chua cay bình thường nhưng chẳng hiểu sao đã nuốt rồi vẫn còn vị ngọt thanh khó mà hình dung được bằng lời đọng lại trong miệng, trong khi bà ấy còn chưa ăn miếng hải sản nào. La Hàm Phương lại cúi đầu từ từ gắp một đũa mì sợi lên cái thìa đang chứa đầy nước canh, sau đó ngẩng đầu lên cười với con trai."Không biết nhà này dùng kỹ thuật gì mà đúng là món ăn không hề bị biến vị, mì sợi cứ như vừa nấu xong vậy, không bị mềm chút nào, nước canh khai vị cũng rất ngon!"Ngô Vũ Châu không nhịn được nữa, vội vàng mở hộp đồ ăn của mình ra.Cậu không ngờ hộp cơm này lại chú trọng hình thức đến vậy. Sau khi nhìn chằm chằm cái hộp mười mấy giây, Ngô Vũ Châu chỉ vào miếng thịt nói: "Mẹ ơi, hình như chỗ này có con rồng đen đang ngoe nguẩy cái đuôi ngắm mặt trời lặn. Món rau cải trộn tương thì có một con rồng xanh đang uống nước ven hồ. Trong canh có một con rồng đỏ đang bơi qua bơi lại. Còn ở giữa này nữa, đó có một con rồng vàng đang cuộn đuôi ôm đống tiền vào lòng mà ngủ kìa. Đáng yêu quá!!!"Vì quá dễ thương nên cậu không nỡ cho vào miệng ăn!La Hàm Phương và ông Ngô đều ngạc nhiên trước sự tinh xảo của phần ăn số hai. Hình thức trong hộp giống y như hình mẫu được đăng tải trên trang bán hàng, thậm chí nhìn ngoài đời còn đẹp hơn.Ông Ngô cũng vội mở phần ăn dành cho mình ra. Nhìn qua thì phần ăn này khá là đẹp mắt, trông giống như vừa mới được mang đến vậy. Hộp đồ ăn này đã được ship đến đây hơn một tiếng đồng hồ rồi nhưng không chỉ vẫn còn hơi nóng mà ngửi cũng rất thơm.Màu sắc đồ ăn vô cùng bắt mắt, mùi thơm lan tỏa khắp phòng.Ông Ngô không trẻ con nhìn xong không nỡ cho vào miệng như Ngô Vũ Châu nên nhanh chóng cầm đũa lên ăn.Đa số nguyên liệu làm nên phần ăn số tám này đến từ khu vực số tám, vậy nên chính giữa hộp đồ ăn có một đĩa nhân sâm xắt lát hấp.Nhân viên chăm sóc khách hàng nói rằng những lát nhân sâm này vừa nhú lên đã được cắt ra từ cây giống.Bởi vì tính chất đặc thù của đất đai ở khu vực số tám mà nguyên liệu nấu ăn cũng chứa chất dinh dưỡng đặc biệt. Nhân sâm lâu năm quá bổ dưỡng đối với người bình thường nên cửa hàng chỉ chọn những sâm mới nhú lên không lâu để chế biến món ăn cho khách.Ông Ngô cứ cảm thấy cách giải thích này chưa ổn thỏa lắm nhưng lại không tìm được lý lẽ để phản bác.Vậy bà chủ khoe khoang nguyên liệu nấu ăn nhà mình vừa mới lạ vừa hiếm thấy làm gì? Nhà cô cho khách ăn nhân sâm chưa đủ lâu mà còn dám dõng dạc nói sợ bổ quá chúng tôi không chịu nổi nữa à?Sao nghe lạ quá vậy?Mà cái món nhân sâm này cũng lạ, mùi vị không giống nhân sâm chút nào, cũng không có mùi thuốc, chỉ có hương vị trong veo mềm mại, ăn miếng nào cũng nhớ đến câu "vừa ngon vừa tốt cho sức khỏe".Ông Ngô ăn liên tục ba miếng mới dừng lại. Bên cạnh đĩa nhân sâm hấp là món thịt đến từ khu vực số hai. Nguyên liệu làm nên món này giống với nguyên liệu trong phần ăn của Ngô Vũ Châu, chỉ là nó không được tạo hình rồng nhỏ mà chỉ được cắt ra thành ba miếng vừa ăn.Ông Ngô dùng ánh mắt đánh giá thịt bò bít tết cao cấp để đánh giá miếng thịt ma thú mình vừa gắp lên, bắt bẻ kiểu gì cũng không moi ra được chút khuyết điểm nào nên không thể làm gì khác hơn là cho vào miệng, nhẹ nhàng cắn một cái. Miếng thịt vừa vào miệng đã kéo theo cả mùi thơm lạ thường và hương vị ngon tuyệt. Thịt mềm nhiều nước nhưng không hề ngấy chút nào.Không phải nói quá chứ món này thật sự rất ngon, nguyên liệu nấu ăn đúng chuẩn cao cấp!Ngô Vũ Châu bối rối hồi lâu, cuối cùng không thể cưỡng lại được mùi thơm liên tục quẩn quanh chóp mũi nên lại giơ tay cầm một lát bánh mì đại diện cho "Vui vẻ" bên cạnh lên, kẹp thêm một miếng thịt, chấm chút tương rồi đưa lên miệng cắn. Hai mắt cậu lập tức sáng bừng lên."Mẹ ơi, thịt này ngon quá!"La Hàm Phương đang ăn ngấu nghiến nhưng vẫn bớt chút thời gian ngẩng đầu liếc nhìn con trai rồi cười qua loa với cậu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận