Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 525 - Có lẽ chúng ta mới là bug 3



Chương 525 - Có lẽ chúng ta mới là bug 3




Có lẽ chúng ta mới là bug 3
Nhân viên dị tộc trong tiệm đã không còn cảm thấy mới lạ về việc tạo ra những bộ móng xinh xắn nữa rồi. Bình thường sau khi tan làm phần lớn mọi người đều sẽ đi làm những chuyện mình cảm thấy hứng thú. Có điều tối hôm nay mọi người lại ngồi ngay ngắn trong sảnh lớn như trước kia, im lặng nhìn Lộ Dao đi tới.
Lộ Dao thoải mái đi qua ngồi xuống chiếc ghế sô pha ở giữa: "Có chuyện gì vậy? Sao mọi người không về ký túc xá?"
Ambrose: "Chúng tôi thấy tin nhắn trong nhóm, ngay cả đáp hải cẩu mập đến nói còn không nói được mà cũng được giao việc quan trọng cho làm."
Tina: "Móng vuốt của mấy tên mập kia sưng húp rồi.”
Clarissa: "Đến quán Internet Cafe quay quảng cáo."
Merlulu: "Hùng An An và Tù Ngọc có đồ chơi."
Puxiu: "Ngay cả con heo con kia và nhân sâm tinh cũng có."
Ti Kim: "Chỉ có chúng tôi là chẳng có gì cả, không có nổi một việc nào để làm."
Tiệm nail đã mở được một năm rồi, những chuyện lạ trước đây lặp đi lặp lại mỗi ngày, chờ đến khi mọi người chơi đã rồi thì mọi thứ lại trở nên tầm thường.
Tiệm nail của Lộ Dao là tiệm nail hàng đầu ở đại lục Alexandria. Mặc dù gần đây cũng bắt đầu có một số tiệm nail nhỏ xuất hiện ở mấy thành phố khác nhưng so về gu thẩm mỹ, mẫu thiết kế và khách hàng thì đều rất khó vượt qua được Tiệm nail Lộ Dao.
Không có đối thủ cạnh tranh chân chính nên rất khó để các nhân viên nảy ra cảm giác nhiệt tình với công việc. Có điều gần như tất cả mọi người đều có chung một suy nghĩ là... Muốn chăm sóc Lộ Dao trong quãng đời còn lại.
Đây mới là nguyên nhân quan trọng nhất để bọn họ bằng lòng ở lại tiệm nail này.
Trong mắt Ti Kim thì đây chính là lòng trung thành và sự thuần phục của mình, không cần khế ước cũng được.
Hối Hối: "Chi chi."
Edward buồn bã che mắt: "Lớn tuổi rồi nên không theo kịp thời đại, bây giờ muốn tới xưởng xin chân vặn đinh ốc cũng chẳng ai cần."
Lộ Dao đã khá quen với cảnh tượng này rồi. Lần trước lúc Edward muốn có điện thoại di động cũng giở giọng điệu này ra, sau khi có được rồi thì suốt ngày lướt mạng.
Lộ Dao suy nghĩ một hồi rồi từ tốn hỏi: "Cho nên... Mọi người muốn làm vòng tay giúp tôi hả?"
Harold: "Cửa hàng mới thú vị như vậy sao cô lại không nói cho chúng tôi biết chút nào thế?"
Lộ Dao đàng hoàng đáp: "Hai hôm trước tôi có tới lấy nguyên liệu rồi mà."
Harold cứng họng.
Ambrose: "Lấy một chút nguyên liệu mà sao gọi là giúp được? Tôi muốn làm mấy chuyện có tính khiêu chiến cơ."
Lộ Dao gật đầu như trống bỏi: "Là ý này này."
Nặn vòng tay thì có thú vị gì đâu?
Lộ Dao tỏ vẻ hoàn toàn không hiểu nổi tại sao đám nhân viên này vừa có tiền vừa có thời gian rảnh mà lại cứ thích chủ động mua việc vào người làm gì.
Bỗng nhiên một suy nghĩ lóe lên trong đầu cô: "Mọi người nói vậy tôi mới nhớ có chuyện này chỉ có mọi người mới làm được."
Đám nhân viên vừa rồi còn đang làm giá lập tức quay sang nhìn bà chủ.
Sáng ngày hôm sau, những người đã kích hoạt vòng tay u linh hôm qua lần lượt nhận được hộp tâm nguyện phù hợp với mình.
Tống Văn và bà Hứa đã rời khỏi chỗ ở trước kia rồi. Gần đây hai người đang thuê hai phòng ở khu Bắc.
Tống Văn vừa thức dậy đã đi qua hỏi bà nội xem bà đã nhận được hộp tâm nguyện chưa.
Bà Hứa vụng về mở hệ thống chiến đấu trên vòng tay ra rồi nở nụ cười xấu hổ: "Cháu xem giúp bà đi, bà không hiểu lắm."
"Hứa Tú Mai nhận được hệ thống chiến đấu là lời chúc phúc của yêu tinh."
"Năng lực: lời chúc phúc của yêu tinh. Cấp độ hiện tại: 1."
"Giải thích năng lực: Người dùng đạt được chúc phúc của đôi yêu tinh song sinh Merlulu và Puxiu, nhận được cánh yêu tinh và kỹ năng chưng cất rượu. Người dùng có khả năng sản xuất rượu ngọt nguyện lực có tác dụng thanh lọc người dị hoá từ cấp ba trở xuống ở phố U Linh. Phần trăm thanh lọc của rượu ngọt nguyện lực sẽ tăng lên theo cấp bậc thành thạo kỹ năng của người dùng."
Tống Văn cúi đầu đọc kỹ giải thích rồi lại ngẩng đầu lên nhìn bà nội với vẻ mặt hiền lành trước mặt mình, thật sự chẳng biết phải giải thích thế nào cho bà hiểu.
"Bà nội, nói chung là hệ thống chiến đấu của bà có liên quan đến chưng cất rượu, nhưng có một cái gọi là "cánh yêu tinh" này thì không được giải thích rõ lắm. Chúng ta tới cửa hàng DIY hỏi thử đi."
Thế là Tống Văn và bà nội thay đồ rồi đi ra ngoài. Hôm nay khu Bắc còn đông đúc hơn cả hôm qua, nhìn phương hướng di chuyển thì có vẻ như những người này đang tới cửa hàng số mười ba xếp hàng mua vòng tay.
Người xếp hàng chờ đợi hôm nay hơi khác với hôm qua. Tống Văn nhìn thấy có người cứ thò đầu ra quan sát phía trước rồi hỏi đi hỏi lại: "Sao chưa nhúc nhích chút nào vậy? Hôm nay chúng ta có mua được không đây?"
Tống Văn cảm thấy hơi kỳ lạ nên vỗ vai một người hỏi nhỏ: "Sao hôm nay nhiều người quá vậy anh trai?"
Thấy trên cổ tay cậu ta và bà Hứa đều có vòng tay, người nọ ước ao nói: "Tôi đang hối hận đến xanh cả ruột đây này, nếu hôm qua tới sớm chút chắc mua được rồi."
Người anh em đứng trước mặt bọn họ nghe tiếng nói chuyện nên quay đầu lại nhìn rồi không nhịn được mà tiếp lời: "Sáng nay có một người dị hoá cấp chín xuất hiện ở khu Đông. Người đó bò ra từ khu chung cư, cái đầu lớn như xe ô tô con vậy. Người trong khu đó và cả người đi đường đều tuyệt vọng vì hoàn toàn không thể trốn được. Đúng lúc đó, có một người hôm qua mới mua vòng tay, kích hoạt luôn nên sáng nay nhận được hộp tâm nguyện gì đó. Anh ta không hiểu lắm nên dùng đại, ai ngờ lại gọi ra được một con rồng đen to đùng. Con rồng kia há miệng cạp bay luôn cái đầu to tướng của con quái vật kia khiến nó hóa thành bọt, để lại một người trong lớp da đó. Anh ta may mắn ghê, nghe nói là lấy được chúc phúc của Cự Long nhất tộc trong hộp tâm nguyện.”
"Chiếc vòng này có thể bảo vệ tính mạng đấy, đừng nói là hơn sáu trăm nghìn, nó mà có sáu triệu thì ông đây cũng phải mua bằng được!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận