Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 279 - Anh không đi được nên không muốn người khác đi 1



Chương 279 - Anh không đi được nên không muốn người khác đi 1




Anh không đi được nên không muốn người khác đi 1
Lúc Lộ Dao về đến núi Bất Tiên thì trời đã tờ mờ sáng.
Trình Diệp đang đổi ca với Tiểu Chung.
Lộ Dao về sớm như thế đã khiến họ rất ngạc nhiên, phía sau cô còn có một mỹ nhân trông vô cùng xinh đẹp nữa. Ngược lại thì trông Trạch Duyên và Ma Bảo lại hơi ủ rũ.
Lộ Dao đưa Giảo Nương dạo một vòng quanh cửa tiệm: “Đa số khách hàng đến đây đều sẽ vùi đầu vào internet nên không làm phiền đến chị đâu. Nơi làm việc của chị là ở phía sau quầy bar, đôi lúc sẽ cần đưa nước và thức ăn cho khách hàng.”
Sau khi Giảo Nương nhận việc thì vị trí tạm thời của nàng chính là biển hiệu sống thu hút khách hàng, chủ yếu phụ trách quản lý quầy bán đồ ăn vặt.
Vì Tạ đại công tử học đòi văn vẻ thích lúc đọc sách có người bầu bạn* nên mấy năm Giảo Nương sống ở nhân gian đã học được một ít chữ nghĩa, tính toán cũng không tệ.
(*) Nguyên văn Hồng tụ thiêm hương - 红袖添香: chỉ thư sinh đọc sách ngày xưa có mỹ nữ bên cạnh
Đối với nàng bán hàng trông coi cửa tiệm không phải là chuyện khó khăn gì.
Giảo Nương đứng bên cạnh quầy bar, quan sát đại sảnh một lúc lâu mới dời mắt: “Nơi này có rất nhiều Yêu tộc, còn có Ma tộc nữa.”
Lộ Dao gật đầu: “Không sai, hiện tại khách hàng chủ yếu của tiệm internet là Yêu tộc và Ma tộc.”
Giảo Nương nhìn Lộ Dao với ánh mắt kỳ lạ: “Nhưng ngươi là người đấy.”
Lộ Dao đáp: “Có gì đâu chứ? Đã đến thì đều là khách, chịu bỏ linh thạch ra là được.”
Giảo Nương nghĩ đến chuyện người trong lòng của Lộ Dao thuộc Ma tộc thì hình như lại không thấy kỳ lạ nữa.
Nghĩ đi nghĩ lại thì Giảo Nương vẫn cảm thấy ngưỡng mộ Trạch Duyên.
Nàng vốn cho rằng Lộ Dao không biết thân phận thật của Trạch Duyên, nhưng lúc đi từ biển Giọt Lệ về, nửa đường nàng đã phát hiện Lộ Dao biết rất rõ, đồng thời hoàn toàn chấp nhận thân phận Ma tộc của anh.
Lộ Dao: “Chị xem đi, nếu như cảm thấy thích hợp với mình thì chúng ta ký hợp đồng trước.”
Cửa hàng này hoàn toàn khác với tưởng tượng của Giảo Nương, không ngờ khách hàng ở đây đều là yêu, ma, như thế lại khiến nàng thoải mái hơn lúc qua lại với Nhân tộc nhiều.
Nàng đi theo Lộ Dao vào phòng nghỉ, cầm lấy hợp đồng đọc cẩn thận, sau khi chắc chắn không phải khế ước ràng buộc yêu gì thì mới nhanh chóng lăng tay lên đó.
Thỏa thuận giữ bí mật và thỏa thuận thuê mướn mỗi loại ký hai bản, thỏa thuận thuê mướn lúc này chỉ có thời hạn là bảy ngày.
Ký thỏa thuận xong, Lộ Dao đưa cho Giảo Nương một chiếc điện thoại mới: “Tạm thời nếu chị không biết dùng cũng không sao, từ từ học là được.”
Lúc này Giảo Nương không biết tác dụng của điện thoại, chỉ nghe nói nhân viên của cửa hàng ai cũng có cả nên đã nhận lấy.
Giải quyết trong quá trình của nhân viên mới, Lộ Dao kéo Giảo Nương ra ngoài, giới thiệu nàng với Trình Diệp: “Đây là Giảo Nương, nhân viên bán hàng mới đến, anh hướng dẫn vài ngày nhé.”
Trình Diệp chào hỏi với Giảo Nương, sau đó kéo Lộ Dao ra một góc thấp giọng hỏi: “Giảo Nương là yêu sao?”
Lộ Dao gật đầu: “Là giao nhân, có phải rất đẹp không?”
Trình Diệp trợn tròn mắt, chầm chậm chấp nhận tin động trời này: “Cô ấy biết vào nhóm chat không vậy?”
Lộ Dao đáp: “Tôi đã đưa cho cô ấy một chiếc điện thoại mới, đợi khi học được cách sử dụng rồi tôi sẽ thêm vào nhóm.”
Trình Diệp gật đầu rồi ngồi xuống.
Quán internet có không ít Yêu tộc lui tới, không ngờ nhân viên mới của tiệm lại là một con giao nhân trước giờ chưa từng sử dụng internet.
Trình Diệp không kìm lòng được nhắn lên nhóm chat nhân viên: “Bà chủ về rồi.”
[Trung tâm bổ túc trẻ em – Bạch Di: Nhanh vậy à? Không phải nói là có thể phải ra ngoài vài ngày sao?]
[Quán Internet Cafe vượt thời không – Trình Diệp: Bà chủ đưa thêm một nhân viên mới về nữa.]
[Khách sạn suối nước nóng – Cơ Thanh Nghiên: Là nam hay nữ thế? Thần tiên của thế giới nào vậy?]
[Quán Internet Cafe vượt thời không – Trình Diệp: Là nữ, bà chủ nói là một con giao yêu.]
[Rạp chiếu phim vượt thời không – Điệp Thất: Giao yêu sao? Có đẹp không?]
[Khách sạn suối nước nóng – Bạch Lộ: Giao nhân không phải chính là mỹ nhân ngư của phương Đông sao? Chắc chắn là vô cùng đẹp.]
[Cửa hàng Lông Xù – Lệ Lệ: Giống hệt ngài Thúy Hoàng Tinh sao?]
Nói một cách khách quan thì Giảo Nương rất xinh đẹp, hoàn toàn phù hợp với hình tượng của nữ yêu trong thần thoại phương Đông: xinh đẹp, yêu kiều, cho người ta cảm giác yếu đuối đáng thương.
Nhưng Trình Diệp lại không nói.
Lộ Dao sắp xếp chuyện của Giảo Nương xong, vừa định chuẩn bị “báo cáo” lại những gì mình thu hoạch được trong chuyến đi này vào nhóm thì lại thấy Trình Diệp đã tiết lộ sự tồn tại của Giảo Nương, nên chỉ đành chụp một tấm hình gửi vào nhóm.
[Bà chủ - Lộ Dao: Cô nhân viên bán hàng xinh đẹp mới của tiệm internet, Giảo Nương.]
[Trung tâm bổ túc trẻ em – Bạch Di: Chị ơi chị ơi chị ơi! Ôi trời, chị gái đẹp quá đi!]
[Cửa hàng đồ ăn nhanh – Hạnh Tử: Đúng là một nhan sắc khiến người ta phải sáng mắt.]
[Cửa hàng đồ ăn nhanh – Tiểu Gia: Thích hợp đến khu vui chơi để làm NPC đấy.]



Bạn cần đăng nhập để bình luận