Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 448 - Kinh doanh thử 1



Chương 448 - Kinh doanh thử 1




Kinh doanh thử 1
Nghe thấy tiếng động, Lộ Dao quay đầu lại thì thấy hai người ngồi trên motor tuần tra. Cô nhận ra đây là hai người mình đã gặp sáng nay. Lúc này cô không còn xấu hổ nữa mà hào phóng chào hỏi: "Cửa hàng mới bắt đầu kinh doanh thử ba ngày, miễn phí trải nghiệm các hoạt động DIY. Hai người có muốn thử trải nghiệm một lần không?"
Nhậm Do hơi ngạc nhiên. Buổi sáng nhìn thấy dáng vẻ ngây ngô trên đường của cô nên cậu ta cứ tưởng cô gái này là du khách, không ngờ lại là bà chủ.
Phố U Linh giống như một sân săn bắn chuyên nghiệp vậy, người trên đường phố chẳng khác gì con mồi nuôi thả.
Mặc dù kết cục cuối cùng đều sẽ là bị thợ săn núp trong bóng tối nuốt hết nhưng tình huống nguy hiểm mà du khách, chủ cửa hàng và quản lý khu phố phải đối mặt có hơi khác nhau.
Những du khách đi lang thang không mục đích khắp nơi trên đường là những người dễ bị lạc nhất, tiếp theo là tới chủ cửa hàng, cuối cùng mới là những nhân viên quản lý khu phố như bọn họ.
Chỉ những người có giá trị mới có được cơ hội trở thành nhân viên công tác trong khu phố này.
Nói cách khác là sau khi vị kia đánh giá thì giá trị tồn tại của chủ cửa hàng cao hơn những con mồi du khách đơn thuần.
Mới đầu Nhậm Do nghĩ rằng chắc chắn nữ sinh này là con mồi, là kiểu con mồi không có chút sức phản kháng ấy.
Từ Tranh Vanh nhìn Lộ Dao một cái thật sâu, sau đó từ từ nhìn sang tấm biển quảng cáo trước cửa cửa hàng.
Trên đó có mấy dòng chữ: Mô hình nhà mini DIY sáng tạo Lộ Dao bắt đầu mở cửa kinh doanh thử rồi này!!!
Chủ đề DIY hôm nay là: Pháo hoa
Ba ngày nữa cửa hàng mô hình DIY chính thức khai trương. Cửa hàng chúng tôi có tổ chức hoạt động chào mừng, trong đó, bà chủ đặc biệt mời mười tám vị khách may mắn tới cửa hàng cùng chế tạo sáu mươi sáu quả pháo hoa để sử dụng vào ngày khai trương chính thức.
Số người trải nghiệm miễn phí hôm nay còn: 6 người
Hãy mau tới đây trải nghiệm sức thu hút của việc tự làm pháo hoa với cô Lộ Dao đi nào!!!
Từ Tranh Vanh: "..."
Đã nhiều năm rồi giờ mới lại thấy một bà chủ vừa ngây thơ vừa làm lố như thế này, nhìn kiểu gì cũng làm người ta cảm thấy phiền não ngu xuẩn.
Nhậm Do cũng vừa đọc xong nội dung trên biển quảng cáo. Thân là một người trẻ tuổi, ngón chân đang giấu trong giày của cậu ta không khỏi co lại bám chặt vào đế, cảm nhận được cảm giác nghẹt thở rõ ràng.
Đây là lần đầu tiên cậu ta trông thấy một cửa hàng theo style này trên phố U Linh. Làm vậy thật sự có thể bán nổi đến ngày khai trương chính thức hả?
Nhậm Do thật sự không thể tưởng tượng được người có trạng thái tinh thần như thế nào mới chọn một cửa hàng như này để trải nghiệm hoạt động.
Lộ Dao nở một nụ cười ấm áp, không thúc giục cũng không khuyên can, chỉ im lặng chờ bọn họ suy xét kỹ càng rồi đi đến quyết định.
Buổi sáng Lộ Dao đã ra ngoài đi dạo một vòng. Một lần nữa, cô chắc chắn rằng trên phố U Linh, ít nhất là trong khu Bắc này không có cửa hàng nào tương tự như cửa hàng cô mở.
Có lẽ là vì bản thân cô yêu thích DIY nên cũng có một lòng tin khó hiểu đối với tương lai và việc phát triển của cửa hàng.
Có ai lại không thích làm đồ thủ công đâu?
Một giây kế tiếp tiếp theo, tiếng nổ máy vang lên.
Vút...
Chiếc motor tuần tra lao vọt đi.
Lộ Dao nhún vai, nhân viên tuần tra đang thi hành nhiệm vụ đúng là không rảnh để làm đồ thủ công thật.
Cửa hàng vẫn còn nhiều thứ chưa chuẩn bị xong, quả thật chưa phải thời cơ tốt để tiếp đãi khách hàng.
Lộ Dao điều chỉnh lại vị trí đặt tấm biển quảng cáo rồi mới phủi tay quay lại cửa hàng, tiếp tục dán một vòng Thanh Khiết phù dọc theo vách tường, sau đó khởi động để ánh sáng màu xanh nhạt rực rỡ bao phủ khắp phòng.
Chưa đầy một phút sau, bụi bặm và rác vụn trong cửa hàng đã được dọn dẹp sạch sẽ.
Lộ Dao lấy đống vật dụng trong nhà đặt làm theo yêu cầu ra khỏi kho hàng cá nhân sau đó bắt đầu sắp xếp dựa trên bản thiết kế đã vẽ xong trước đó.
Bố trí xong phòng khách, cô lại sang phòng bên cạnh trang trí căn phòng đầu tiên.
Căn phòng này có bốn giá đựng nguyên liệu, dùng để đựng nguyên liệu phục vụ các mục đích khác nhau, ngoài ra còn có một bộ bàn dạy học và sáu bộ bàn điều khiển để khách hàng trải nghiệm nữa.
Mỗi bàn điều khiển đủ chỗ cho hai vị khách ngồi làm việc cùng một lúc. Bình thường thì mỗi lần một phòng như này chứa được mười hai khách hàng.
Trong thời gian kinh doanh thử, Lộ Dao tạm định mỗi ngày có thể tiếp đón sáu vị khách.
Dụng cụ và nguyên liệu trong phòng sẽ căn cứ vào các hoạt động DIY để thay đổi, vậy nên cách trang trí trong phòng hết sức đơn giản.
Lộ Dao chỉ cần chưa đầy một tiếng đồng hồ đã hoàn thành xong tất cả công tác chuẩn bị.
Làm xong vẫn không có khách nào tới nên cô quyết định nhờ nhân viên trung tâm bổ túc trẻ em ở thành phố Tam Hoa đặt giúp mình một ít hoa tươi.
Chừng nửa tiếng đồng hồ sau, Bạch Di nhắn tin cho Lộ Dao nói rằng hoa đã được ship đến.
Lộ Dao tới trung tâm bổ túc lấy hoa rồi lại quay về cửa hàng mô hình, chuẩn bị cắm thì lại phát hiện ra bình hoa mình chuẩn bị không phù hợp.
Lúc này mà đi tìm bình mới nữa thì quá mất thời gian nên cô đã lấy chút đá ma pháp là nguyên liệu làm móng còn dư từ trong kho hàng cá nhân ra. Dù sao cũng đang rảnh không có gì làm nên cô quyết định sẽ tự luyện chế một bình hoa xinh xắn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận