Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 196 - Cô ấy thật lòng muốn anh ta nhận được công việc này 3



Chương 196 - Cô ấy thật lòng muốn anh ta nhận được công việc này 3




Cô ấy thật lòng muốn anh ta nhận được công việc này 3
Cơ Thanh Nghiên dẫn Trình Diệp đến quán Internet Cafe tìm Lộ Dao.
Một chiếc xe chở hàng nhỏ đang đậu trước cửa quán. Hai nhân viên đang dỡ hàng xuống.
Tổng cộng có mười lăm bộ máy tính loại đời mới nhất, tốt nhất. Nhân viên không chuyển chúng vào trong mà chỉ đặt xuống dưới mái hiên.
Lúc Cơ Thanh Nghiên và Trình Diệp đi vào thì Lộ Dao đang dạy đám sẻ tinh trong góc tường.
Chiếc lưới màu đen mềm mảnh đã biến thành một cái lồng chim. Mười mấy con chim sẻ bị nhốt trong lồng kêu la không ngừng.
Lộ Dao đang cầm một con trong tay: "Tu luyện hai trăm năm rồi mà vẫn chưa hóa hình à? Chắc là vì thất đức quá nên hóa không nổi chứ gì."
"Bao giờ thả mày ra á? Chờ lúc nào tâm trạng tốt thì tao thả."
"Chúng mày mà ồn ào nữa là tao rút lưỡi đấy."
Lộ Dao nói một cách bình thản, giọng điệu cũng nhẹ nhàng nhưng đám sẻ trong lồng lại tắt tiếng ngay tắp lự. Con chim đang nằm trong tay cô cũng không giãy giụa nữa.
Cơ Thanh Nghiên liếc sang nhìn Trình Diệp một cái rồi đi lên nói: "Bà chủ, tôi dẫn anh ấy tới rồi."
Lộ Dao quay đầu lại đáp: "Ừ, hai người chờ tôi một chút."
Sẻ tinh trong lồng chớp chớp đôi mắt như hạt đậu đen sáng ngời quan sát Cơ Thanh Nghiên và Trình Diệp.
Lộ Dao nhét con sẻ trong tay vào lồng rồi đứng dậy đi ra ngoài: "Chúng ta ra ngoài nói chuyện."
Ngoài cửa quán Internet Cafe, Cơ Thanh Nghiên hỏi: "Bà chủ, vừa rồi cô nói chuyện với sẻ nhỏ hả?"
Lộ Dao: "Hôm qua đám sẻ tinh kia đuổi theo mổ tôi đấy. Đừng thấy chúng chưa hóa hình mà nhầm, con nào con nấy ngang ngược hết biết. Vừa rồi lúc tròn mắt đánh giá hai người, chúng còn thảo luận đánh giá xem trong hai người ai dễ bắt nạt hơn đấy."
Cơ Thanh Nghiên & Trình Diệp: "..."
Lộ Dao dẫn Trình Diệp vào văn phòng của nhân viên cửa hàng đối diện để phỏng vấn. Cơ Thanh Nghiên lập tức nhắn vào nhóm chat nhân viên.
[Khách sạn suối nước nóng - Cơ Thanh Nghiên: Trong cửa hàng mới có nuôi một ổ sẻ tinh. Vừa rồi tôi tới đúng lúc bà chủ đang dạy chim, cười xỉu!]
[Tiệm nail - Harold: Là cái đám hôm qua phải không? Chúng nó muốn bắt nạt Lộ Dao đấy.]
[Tiệm nail - Merlulu: Bắt nạt Lộ Dao á? Đứa nào bắt nạt Lộ Dao đấy?]
[Tiệm nail - Puxiu: Lộ Dao không bị thương chứ?]
[Tiệm nail - Hối Hối: Lộ Dao có bị doạ sợ không?]
[Cửa hàng Lông Xù - Cửu Hoa: [Khiếp sợ.jpg] Ô hóa ra Hối Hối cũng biết đánh chữ à?]
[Cửa hàng Lông Xù - Lệ Lệ: Éc éc éc? Hải cẩu voi phương Nam cũng biết đánh chữ nè.]
[Trung tâm bổ túc trẻ em - Hồ Tiêu: Mấy người muốn chọc tôi cười chết đấy à!]
[Tiệm nail - Harold: Tóm hết cả lũ về cửa hàng mới nhốt rồi. Cái đám đó đã rơi vào tay Lộ Dao thì chắc chắn không có trái ngon ăn đâu.]
[Cửa hàng đồ ăn nhanh - Hạnh Tử: Đừng có nói Lộ Dao như vậy chứ.]
[Cửa hàng đồ ăn nhanh - Tiểu Gia: Lộ Dao mà đọc được sẽ đau lòng lắm đó.]
[Tiệm nail - Harold: ... Tôi đang khen cô ấy mà!!!]
...
Trong phòng làm việc của nhân viên, ba người thuộc tổ biên tập hậu kỳ của rạp chiếu phim đang cúi gằm mặt chơi điện thoại. Mỗi một tin nhắn trong nhóm chat nhân viên thoáng qua đều đâm thẳng vào khát vọng muốn ngoi lên tám chuyện của bọn họ.
Muốn tham gia cuộc trò chuyện này quá đi!
Nhưng mà bà chủ đang phỏng vấn nhân viên mới bên ngoài nên bọn họ không dám lấy điện thoại ra.
Nửa tiếng đồng hồ sau, Lộ Dao và Trình Diệp đã nói chuyện xong.
Cô rất hài lòng về người đàn ông này.
Nhưng có vẻ như Trình Diệp vẫn còn do dự.
Lộ Dao: "Anh còn vấn đề gì nữa hả?"
Bàn tay đang đặt trên đùi của Trình Diệp từ từ siết chặt lại: "Đúng là hiện nay tôi đang đối mặt với một vấn đề. Trước khi tới thành phố Dao Quang, tôi đã tới bệnh viện khám."
Lộ Dao nhíu mày: "Cơ thể anh không tốt à?"
Trình Diệp thẳng thắn với Lộ Dao về kết quả khám bệnh.
Lộ Dao đổi tư thế ngồi, chậm rãi dựa lưng vào ghế: "Thanh Nghiên có biết chuyện này không?"
Trình Diệp lắc đầu: "Cô ấy không biết."
Lộ Dao: "Theo nguyên tắc thì tôi không ủng hộ việc bệnh nhân tới đây làm việc."
Lộ Dao hiểu rất rõ Trình Diệp muốn gì.
Người mang mục đích tới khu phố thương mại làm việc không chỉ có một mình Trình Diệp.
Nhưng việc thẳng thắn ngay trong buổi phỏng vấn vẫn làm Lộ Dao đánh giá cao anh ta.
Trình Diệp: "Trước đó tôi đồng ý tới phỏng vấn là vì muốn gặp cô ấy lần cuối. Tôi cũng không ngờ cô ấy thật lòng thật dạ đề cử công việc này cho tôi. Xin lỗi cô rất nhiều. Còn bây giờ thì tôi thật sự động lòng với vị trí này."
Cuối cùng Lộ Dao cũng hiểu hàm ý của Cơ Thanh Nghiên. Lòng dạ người đàn ông này thật sự rất đơn giản.
Lộ Dao gõ nhẹ ngón tay xuống tay vịn ghế: "Nếu đúng là năng lực của anh hơn người thì cũng không phải là tôi không thể cho anh một cơ hội."
Bắt đầu từ Cơ Chỉ Tâm, sau đó đến Phó Trì và Trịnh Tử Dương, người tới khu phố thương mại đều có những mong muốn khác nhau.
Chỉ cần đảm bảo được chất lượng công việc thì Lộ Dao bằng lòng đáp ứng mong muốn của nhân viên ở khu phố trong khả năng của mình.
Chỉ là vấn đề muốn có được cái mình muốn thôi mà. Lộ Dao rất cởi mở trong việc nhìn nhận vấn đề này.
Trình Diệp ngẩng phắt đầu lên, không thể tin nổi.
Lộ Dao: "Nếu anh có lòng thì hãy ký hợp đồng thử việc bảy ngày đi. Bảy ngày sau anh sẽ được chọn lại một lần nữa. Đây là quy trình cần thiết mà mỗi nhân viên tới làm việc ở khu phố thương mại đều trải qua."
Trình Diệp lập tức ký hợp đồng thử việc với Lộ Dao ngay không chút do dự.
Lộ Dao cũng không nói với Cơ Thanh Nghiên về tình hình sức khỏe của Trình Diệp.
Lần này cô thử dùng ma pháp lắp đặt thiết bị trong cửa hàng mới. Kết quả đạt được vượt quá những gì cô mong muốn.
Thế nên chiều hôm đó cô giao cho Trình Diệp nhiệm vụ lắp đặt máy móc, chuẩn bị ba ngày nữa khai trương.



Bạn cần đăng nhập để bình luận